Chương 14: Bản Tuyên Thệ Bằng Thân Thể
Hoàng Phong kéo Hải Ngọc thang máy riêng, cho cô kịp phản ứng. Ánh mắt tối sầm, thở gấp gáp, như thể chỉ cần cô lùi thêm một bước, sẽ phát điên.
“Ngọc… em chứng minh thế nào đây?” – giọng khàn đặc, là cầu xin, như mệnh lệnh.
“Em … chỉ bằng lời . Em sợ…” – Hải Ngọc kịp hết, môi cô chiếm đoạt.
Nụ hôn bùng nổ, còn kiềm chế. Anh ép cô dựa hẳn vách thang máy lạnh lẽo, thể nóng rực phủ trùm lên cô. Bàn tay luồn eo, ghì chặt như khắc cô da thịt .
“Em là của , Ngọc. Cả thế giới thể phản bội , nhưng em thì . Anh sẽ để bất cứ ai chen giữa chúng nữa.” – từng lời rơi xuống, nặng nề và cháy bỏng.
Hải Ngọc giận, run rẩy. Cơ thể cô phản bội lý trí, mềm nhũn trong vòng tay . Khi thang máy mở , buông cô , mà thẳng tay bế bổng, mang căn phòng riêng trong công ty.
Cánh cửa khép , quần áo rơi xuống sàn, từng mảng da thịt lộ trong ánh sáng vàng mờ. Hải Ngọc ngập trong thở nóng bỏng của , từng nụ hôn dọc khắp cơ thể khiến cô thốt nổi thành lời.
“Phong… đừng… đây là công ty…” – giọng cô đứt quãng, nhưng đôi mắt sương mờ.
Anh khàn khàn, thở dồn dập:
“Càng để em nhớ rõ, Ngọc… Anh chỉ thuộc về em, và em chỉ thuộc về .”
Cơn sóng cuồng nhiệt ập đến, hòa tan ghen tuông và nghi ngờ. Trong cơn bùng nổ , Hải Ngọc nghẹn ngào tan chảy. Cô , đàn ông dùng cả thể để thề nguyện với cô, bằng lời, mà bằng tất cả sức mạnh và khao khát dành cho riêng cô.
Sau đêm cuồng nhiệt, Hải Ngọc cảm nhận rõ ràng sự đổi từ Hoàng Phong. Anh dịu dàng hơn, luôn để mắt đến cô, thậm chí còn bất ngờ đưa cô ăn sáng khi công ty – điều mà đây từng làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tro-choi-quyen-luc/chuong-14-ban-tuyen-the-bang-than-the.html.]
Trong khoảnh khắc , Hải Ngọc tưởng rằng sóng gió qua, tình yêu của họ đang dần vững chắc. chỉ đến buổi chiều cùng ngày, một tin nhắn ẩn danh gửi đến điện thoại cô phá tan cảm giác yên bình .
Trên màn hình là bức ảnh Hoàng Phong và Lệ Hân… trong một nhà hàng sang trọng. Góc chụp tinh tế, khiến ngoài đều thể hiểu lầm: ánh mắt hướng về cô , còn Lệ Hân mỉm rạng rỡ, như một cặp đôi hảo.
Trái tim Hải Ngọc chấn động. Tay cô run lên, gióng từng nhịp tim loạn xạ.
“Không thể nào… hứa với …” – cô thì thầm, nhưng bức ảnh mắt như con d.a.o xoáy sâu.
Tối hôm đó, khi Hoàng Phong bước căn hộ, Hải Ngọc đợi với đôi mắt đỏ hoe.
“Anh gì giải thích ?” – cô giơ điện thoại mặt .
Hoàng Phong bức ảnh, mày nhíu chặt, nhưng ánh mắt vẫn kiên định.
“Ngọc, thừa nhận buổi gặp đó. là để bàn hợp đồng, hơn. Em tin .”
“Tin?” – Hải Ngọc bật chua chát. – “Anh em đấu tranh thế nào với sự ghen tuông ? Em tưởng rằng tất cả, chúng thể yên … tại cô cứ xuất hiện?”
Hoàng Phong bước nhanh tới, giữ chặt bờ vai cô:
“Anh sẽ xử lý Lệ Hân. Anh để cô làm em tổn thương thêm nữa.”
Nước mắt Hải Ngọc lăn dài. Trong lòng cô là một trận chiến: một bên tin , một bên sợ hãi phản bội.
Còn Hoàng Phong, ánh mắt lóe lên sự lạnh lẽo từng thấy. Đêm nay, thề sẽ để quá khứ chen tương lai của thêm nào nữa.
Ở một nơi khác, Lệ Hân mỉm , đặt điện thoại xuống bàn. Bức ảnh … chính tay cô gửi . Trò chơi mới chỉ bắt đầu.