Đối mặt với những câu hỏi dồn dập của các phóng viên, ông ngoại,  và dì út đều  lên tiếng.
 
Những chuyện cũ  chôn vùi trong lòng  phơi bày  mặt  , họ trông  hổ thẹn   đau buồn.
 
Cuối cùng cháu cũng hiểu tại  họ  quá bận tâm đến cái c.h.ế.t của , và  khó chịu với  như .
 
Hóa , họ đều nghĩ đối phương   cố gắng hết sức để giữ  .
 
 sự thật  đúng như thế ?
 
Bình luận  vẻ còn sốt ruột hơn cả cháu:
 
[Tri Tri, mau  với ông ngoại họ , cuốn nhật ký   vấn đề,  cháu những giai đoạn cuối    thể cầm bút .]
 
[Nội dung trong nhật ký cũng    là sự thật, bây giờ cháu hãy lấy micro,  theo những gì các dì  dạy cháu.]
 
[Tri Tri, đừng căng thẳng, chúng    chuẩn  .]
 
 , suýt chút nữa thì quên mất, cháu   chuẩn  .
 
“Cậu, cháu  một cái micro.”
 
“Được.”
 
Cậu cháu  quanh một lượt, giật lấy chiếc micro từ tay dì Kiều Tuyết, ân cần đưa đến sát miệng cháu.
 
Cháu  xem bình luận,   những dòng chữ  đó:
 
“Ông ngoại, năm 2019 ông từ chối ghép tủy là vì chính ông cũng  bệnh, ông  dùng nửa năm để chữa khỏi bệnh  lập tức  tìm bác sĩ để ghép tủy, nhưng ông sợ  lo lắng nên mãi đến khi  mất ông cũng   cho   sự thật.”
 
“Dì út, việc tham gia thử nghiệm thuốc là do  chủ động xin,   dì  dùng  làm vật thí nghiệm, mà là   cầu xin dì cho phép  tham gia thử nghiệm thuốc, vì   cháu  di truyền gen ung thư từ ,  hy vọng cháu  thể sống sót.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tri-tri-tien-len-dlwi/chuong-9.html.]
“Còn nữa ,        bệnh đúng ? Cậu chỉ sợ   thấy dáng vẻ yếu đuối tàn tạ của , nên cứ mãi  dám về nước đối mặt. Cậu   một bài hát cho ,   vui vẻ hơn một chút,  ngờ lúc đó   bệnh nặng lắm . Sau   mấy chuyên gia quốc tế  liên hệ với , họ  đó là do ngài Ling cung cấp thông tin liên hệ.”
 
Cậu cháu  ngạc nhiên  xúc động: “Tri Tri, những chuyện  cháu làm   ?”
 
Dì út nhướng mày: “Đồ ngốc, nhất định là chị   kể cho Tri Tri  chứ .”
 
Lúc , dì Kiều Tuyết phát  một tiếng  khẩy  đúng lúc: “Những lời  rốt cuộc là Hứa Vi Vi dạy Tri Tri  là Chủ tịch Hứa dạy Tri Tri, trong lòng các  tự hiểu rõ. Chủ tịch Hứa, chính ông  ghép tủy cho Hứa Vi Vi, hại c.h.ế.t con gái còn đổ vấy ngược ,  là  hại c.h.ế.t Vi Vi,  đúng là còn oan uổng hơn cả Đậu Nga!”
 
“Dì Kiều Tuyết, dì oan uổng cái gì? Ông ngoại   sai,  chính là do dì và bố cùng  hại chết!”
 
“Con nhớ  rõ, tối hôm đó, bố và   cãi , bố  xé tan bức ảnh chụp chung của  và ông ngoại. Bố còn vì  chọc tức , nên  gọi dì đến nhà.”
 
“Dì Kiều Tuyết, dì  ngờ tới đúng ? Mẹ mấy năm nay  viện, nên  đặc biệt lắp camera ở  nhiều nơi trong nhà, để tiện theo dõi con bất cứ lúc nào, những đoạn ghi hình đó vẫn còn đấy.”
 
Cháu  Vú Lưu với ánh mắt cầu cứu, Vú Lưu hiểu ý, rút  một thẻ nhớ đưa cho trợ lý Lý.
 
Rất nhanh,  màn hình LED khổng lồ trong đại sảnh xuất hiện cảnh bố và dì Kiều Tuyết ôm hôn nồng nhiệt.
 
Thời gian chính xác là ngày  tự sát.
 
Mặt bố và dì Kiều Tuyết tái mét, hận  thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
 
Cậu cháu kịp thời phản ứng , che mắt cháu : “Trẻ em   xem.”
 
“Cậu, cháu   vài câu với bố.”
 
Cậu cháu nhíu mày, cuối cùng vẫn buông tay.
 
Cháu  đến  mặt bố, kéo ông   ngoài sảnh tiệc, cho đến khi đến bên hồ bơi vắng  mới dừng .
 
“Bố, nếu bố chịu bồi thường  bộ tài sản của Lục Thị cho ông ngoại,  lẽ con  thể cầu xin ông ngoại tha mạng cho bố và dì Kiều Tuyết.”