Dì út thấy cháu  nhúc nhích, khẽ nhíu mày: “Cháu  ,    thương ở  ?”
 
Cháu  khuôn mặt thờ ơ của dì út, càng thêm nhớ  hiền, “òa” một tiếng  nức nở.
 
Dì út giật , dứt khoát bế cháu lên, cẩn thận kiểm tra đầu gối và cánh tay cháu.
 
Miệng thì : “Chỉ  xước một chút da thôi mà cháu cũng  thành  thế  .”
 
 tay  ôm chặt lấy cháu,   vỗ nhẹ lưng cháu như  vẫn thường an ủi cháu: “Cháu   thì  sẽ bế cháu.”
 
[Hứa Hân Nhiên  nãy còn  tuyệt đối  bế Tri Tri mà, hahaha.]
 
[Cô  cưng chiều quá  đấy, cứ  theo Tri Tri và họ, đợi đến khi Tri Tri cần tình yêu của cô  thì cô  mới xuất hiện.]
 
[Nếu Hứa Hân Nhiên cũng  thể chuyển về nhà họ Hứa sống như Hứa Thạc Lăng thì  quá,   dám nghĩ, Tri Tri sẽ hạnh phúc đến mức nào.]
 
Các dì   suy nghĩ giống cháu .
 
Cháu cũng  ở cùng với dì út.
 
Thế là,  lên taxi cháu liền bắt đầu giả vờ ngủ, cứ thế  ườn trong lòng dì út như con bạch tuộc.
 
Cháu cứ nghĩ dì út nhất định sẽ bế cháu về nhà.
 
Không ngờ khi dì  đưa cháu đến ngoài khu dân cư thì   gặp  ông ngoại.
 
Vì tranh giành cháu, ông ngoại và dì út  cãi  một trận lớn.
 
“Hứa Hân Nhiên, cô  làm gì Tri Tri!”
 
“Không làm gì cả, ông nên hỏi Hứa Thạc Lăng xem    bảo vệ Tri Tri như thế nào, con bé suýt chút nữa   của Kiều Tuyết đưa  .”
 
“Hứa Hân Nhiên, cô còn nguy hiểm hơn Kiều Tuyết. Đưa Tri Tri cho , nếu   cô lấy Tri Tri  làm thí nghiệm,  nhất định sẽ  tha cho cô!”
 
“Hứa Thế Khang, Tri Tri đang ngủ, ông  thể đừng động  con bé !”
 
“Tôi là ông ngoại của con bé, dựa   mà   động  chứ, còn cô, cô   là  ghét Tri Tri nhất ? Sao bây giờ  ôm chặt con bé  chịu buông?”
 
Những lời của ông ngoại khiến lòng cháu thấp thỏm  yên.
 
Dì út ghét cháu nhất ?
 
Vì  chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tri-tri-tien-len-dlwi/chuong-7.html.]
 
Vừa định xem các dì trong bình luận  gì, thì dì út  trực tiếp giao cháu cho ông ngoại: “ ,  ghét nó, nếu nó   đời thì chị gái cũng sẽ  chết!”
 
Cái … là ?
 
Cháu mơ hồ mở mắt, liếc  bóng lưng dì út dứt khoát rời  và những dòng bình luận đang trôi:
 
[Tri Tri, theo kịch bản, bệnh của  cháu là bệnh nan y,  cháu    cháu thì  cháu đều sẽ chết.]
 
[Ngày đó,  cháu vì  sinh  một cháu khỏe mạnh  từ chối  phương pháp điều trị, dì út  hiểu quyết định của  cháu nên mới trách cháu.]
 
[Nói dì út ghét cháu, chi bằng  cô  ghét bản  , bao năm qua cô  ngày đêm nghiên cứu thuốc chống ung thư, thực  là vì cháu, cháu là bảo bối duy nhất  cháu để  cho thế giới , làm  cô  nỡ  yêu cháu chứ…]
 
Hóa , cháu  di truyền gen ung thư từ .
 
Dì út trách bản  ngày đó  thể cứu  , nên mới cố gắng làm việc điên cuồng, hy vọng    thể cứu  cháu.
 
[Hứa Hân Nhiên vẫn luôn  nỗ lực, tiếc là   cũng mắc bẫy của Kiều Tuyết, trong nữ chính ngược văn đa    đều   kết cục  .]
 
Tiếng thở dài của các dì khiến cháu sợ hãi.
 
Ông ngoại, dì út,  của cháu đều là những   nhất, họ đều đang dùng cách riêng của  để yêu thương, bảo vệ cháu, cháu   họ   kết cục  .
 
Cháu nghiêng nghiêng đầu,  ,  đến lượt Tri Tri bảo vệ họ .
 
“Các dì ơi, các dì  thể giúp cháu ? Cháu  làm thế nào mới  thể cứu dì út, ông ngoại và  đây?”
 
Bình luận dừng  một lúc.
 
Giây tiếp theo, vô  dòng [BÁO THÙ!] vụt qua  mắt cháu.
 
Các dì sôi sục nhiệt huyết, cách hai thế giới mà cháu vẫn  thể cảm nhận  sức mạnh mãnh liệt của họ:
 
[Tri Tri, chúng  cùng   diệt trừ cặp đôi khốn kiếp  hại c.h.ế.t  cháu !]
 
[Tri Tri, từ hôm nay, các dì sẽ giúp cháu quét sạch   và  chuyện  thể làm hại cháu, làm hại nhà họ Hứa.]
 
[Tri Tri, con đường  gian nan chồng chất, các dì sẽ cùng cháu xông pha về phía !]
 
“Được thôi!”
 
Cháu   đồng ý với ý kiến của các dì.