Một lát , ông  định  cảm xúc,  cháu bằng ánh mắt chán ghét: "Cháu là con gái của Lục Tư Minh? Cháu đến đây làm gì?"
 
Giọng điệu nghiêm khắc của ông ngoại khiến tim cháu khẽ run lên, cháu lấy hết dũng khí lấy  bức ảnh  để  cho cháu: "Ông ngoại,  , nếu bố một ngày nào đó  yêu cháu nữa, Tri Tri  thể cầm bức ảnh  đến tìm ông ngoại."
 
"Nửa bức ảnh? Mẹ cháu  xé nát bức ảnh  mà còn mặt mũi cho cháu làm tín vật ? Ta  cho cháu , từ ngày  cháu cố chấp  gả cho Lục Tư Minh, họ Hứa    còn đứa con gái  nữa,  cũng   ông ngoại của cháu!"
 
Ông ngoại  thấy bức ảnh  những  đón nhận cháu, mà còn tức giận hơn, ông ném bức ảnh cháu đưa cho ông xuống đất như ném rác:
 
"Trợ lý Lý, gọi điện cho nhà họ Lục, bảo Lục Tư Minh lập tức đến đón con gái   về."
 
Cái gì?
 
Ông ngoại  bố đến đón cháu ? Không , cháu    về!
 
Cháu lo lắng đến mức xoay vòng vòng, may mà các dì trong bình luận đều giúp cháu nghĩ cách.
 
[Tri Tri, ông ngoại cháu miệng cứng lòng mềm, chỉ cần cháu nũng nịu với ông  một chút, ông  sẽ để cháu cưỡi lên cổ ăn bỏng ngô luôn đấy!]
 
[Tri Tri, xắn tay áo lên cho ông ngoại xem vết thương , bố cháu sắp gặp rắc rối .]
 
[Tri Tri, mau ôm chặt đùi ông ngoại !]
 
Ôm chặt đùi ông ngoại  .
 
Được thôi.
 
Cháu  theo chỉ dẫn của các dì, quỳ xuống bên cạnh ông ngoại, ôm chặt lấy đùi ông làm nũng:
 
"Ông ngoại, cháu cầu xin ông, đừng gọi điện cho bố, bố và dì Kiều Tuyết sẽ đưa cháu về quê đó, dì Kiều Tuyết   còn sẽ bán cháu  nữa."
 
Nói xong, cháu kéo tay áo lên, vải váy công chúa cứng ngắc cọ xát  vết thương, cháu nhăn mặt nhỏ "hít" một tiếng.
 
Toàn  ông ngoại chấn động,   ông  những  đẩy cháu , mà còn lập tức  xổm xuống xem vết thương của cháu.
 
"Chuyện gì thế ? Cháu  thương ?"
 
[Ông ngoại đau lòng !]
 
[Ông ngoại  thấy Tri Tri  thương,  thèm giả vờ nữa !]
 
[Bình thường thôi mà, một bảo bối đáng yêu như  nếu là cháu gái ,  cũng giao cả mạng cho cháu !]
 
Các dì đều đang vui mừng cho cháu.
 
Cháu   dám động đậy,
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tri-tri-tien-len-dlwi/chuong-3.html.]
Khí chất của ông ngoại  mạnh mẽ, hơn nữa ông còn  vẻ  tức giận: "Lục Tư Minh chăm sóc cháu kiểu  ? Cho cháu mặc váy bẩn thỉu rách rưới, còn đánh cháu khắp  đầy vết thương?"
 
À?
 
Ông ngoại hiểu lầm , đây là do cháu  ngã,   bố đánh.
 
Cháu đang định giải thích với ông thì   thấy bình luận:
 
[Xin ông ngoại, hãy phân biệt trung gian, những vết thương  chính là do Lục Tư Minh đánh.]
 
[Tri Tri, bây giờ nếu cháu  thể nặn  hai giọt nước mắt, ông ngoại cháu nhất định sẽ báo thù cho cháu.]
 
[Tri Tri, hãy  rõ với ông ngoại xem dì Kiều Tuyết  bắt nạt cháu như thế nào.]
 
Chỉ cần nhắc đến dì Kiều Tuyết, cháu lạnh run cả , chẳng cần  nặn, nước mắt  thi  rơi xuống.
 
Nào ngờ còn  kịp kể lể với ông ngoại, ông  cởi áo vest khoác lên  cháu, vẻ mặt lập tức trở nên âm u đáng sợ thấy rõ:
 
“Trợ lý Lý,  với Lục Tư Minh, Tri Tri từ hôm nay  còn là con gái của   nữa. Ngoài , hãy điều tra kế hoạch đầu tư gần đây của Lục Thị, Lục Tư Minh dám đối xử với cháu gái họ Hứa của  như ,   Lục Thị  lột ba tầng da!”
 
Lột da? Ông ngoại thật tàn nhẫn quá, cháu sợ đến mức run rẩy cả ,  dám hé răng.
 
Trong bình luận, các dì  vui như mở cờ trong bụng:
 
[Ông ngoại bá đạo quá,  hổ là nam phụ mà  yêu thích nhất!]
 
[Ai mà hiểu  cảm giác, ngược văn trong nháy mắt biến thành sảng văn.]
 
[Mình đột nhiên bắt đầu mong chờ cảnh tượng  của Tri Tri và dì út về nhà .]
 
Về nhà?
 
 ông ngoại còn   sẽ giữ cháu  mà.
 
Cháu lấy hết dũng khí  về phía ông ngoại, đúng lúc ông cũng đang  cháu. 
 
Khoảnh khắc ánh mắt giao , ông  lẳng lặng đỏ hoe mắt, ngay  đó một tay ôm cháu lên: “Con nhóc,  chỉ hỏi cháu một , cháu  về nhà họ Lục  về họ Hứa với ?”
 
Ông ngoại chịu giữ cháu  !
 
Cháu rõ ràng  vui, nhưng nước mắt  rơi càng nhanh hơn: “Họ Hứa! Cháu  về nhà họ Hứa với ông ngoại! Nhà họ Lục là nhà của dì Kiều Tuyết và bố, mỗi  cháu   lời dì , dì   đuổi cháu .”
 
Nói xong cháu ngẩng đầu  ông ngoại, cẩn thận hỏi: “Ông ngoại, ông sẽ  đuổi cháu  đúng ?”
 
Ông ngoại  trả lời, chỉ im lặng  cháu, giọng điệu lạnh lẽo  một chút  ấm: “Trợ lý Lý, điều tra  phụ nữ tên Kiều Tuyết .”