Bố là tra nam...
 
Các dì tổng kết đúng quá!
 
Vừa nãy v.ú Lưu , bố định biến phòng công chúa của cháu thành phòng của em trai.
 
 căn phòng  là  tự tay trang trí cho cháu mà, bố còn  hỏi ý kiến cháu  tùy tiện tặng phòng cháu cho em trai, thật quá đáng!
 
Cháu nắm chặt nắm tay nhỏ, kiên định bỏ nhà  .
 
Chỉ là nhà họ Lục   lưng chừng núi,   xe buýt  taxi, cháu   bộ từng bước xuống núi,
 
May mắn   những dòng phụ đề của các dì đồng hành, cháu  hề sợ hãi chút nào.
 
Từ những lời nhắc nhở của các dì, cháu   rằng, ông ngoại vẫn luôn cảm thấy tội  vì cái c.h.ế.t của , và  với dì út cũng vì chuyện  mà   cách với ông ngoại.
 
[Tri Tri, nếu ông ngoại,  và dì út cháu  thể đoàn kết  ngay bây giờ, thì cho dù là nhà họ Lục  nhà Thượng Quan, căn bản cũng  đủ ngược cháu .]
 
"Đoàn kết ông ngoại,  và dì út   ạ, các dì yên tâm, Tri Tri nhớ  ạ."
 
Cháu ngẩng mặt lên, mỉm  ngọt ngào với bầu trời.
 
Đột nhiên, tốc độ lăn của bình luận nhanh đến nỗi cháu suýt   rõ:
 
[Tri Tri, chạy !]
 
[Tri Tri, v.ú Lưu và tài xế  tìm cháu , mau trốn !]
 
[Tri Tri, nếu  bắt , bố cháu và dì Kiều Tuyết sẽ đưa cháu về quê đấy!]
 
[Tri Tri đừng hoảng, bên tay trái cháu  một con đường nhỏ, chạy  đó !]
 
Cháu  sang bên trái, quả nhiên trong bụi cây  một con đường nhỏ  mấy dễ thấy.
 
Vì hôm qua trời mưa, bùn đất ngấm nước nên  lầy lội.
 
Cháu do dự  tại chỗ, hôm nay cháu đặc biệt mặc chiếc váy xinh  và  đôi giày công chúa để gặp ông ngoại, nếu  đường nhỏ thì tất cả sẽ  bẩn hết.
 
[Tri Tri, cháu cứ mạnh dạn  , các dì sẽ ở bên cháu.]
 
[Tri Tri, đây là đoạn đường lầy lội cuối cùng trong cuộc đời cháu, vượt qua nó , ông ngoại đang đợi cháu đó.]
 
[Tri Tri, cố lên ngỗng con!]
 
Thấy các dì trong bình luận đều đang cổ vũ, cháu  còn do dự nữa, hít một   chui  bụi cây.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tri-tri-tien-len-dlwi/chuong-2.html.]
Con đường , thật sự  khó .
 
Cháu  ngã năm , cánh tay và cẳng chân cũng  cành cây cào xước, suýt chút nữa làm mất bức ảnh của ông ngoại.
 
 cháu  dám  cũng  dám dừng , cuối cùng  sự chỉ dẫn của bình luận, cháu  đến Tập đoàn Nam Dương một cách thuận lợi.
 
[Tri Tri, ông ngoại đến !!!]
 
[Tri Tri, ông ngoại đang ở ngay cổng lớn!]
 
[Tri Tri, khoảnh khắc  đổi vận mệnh chính là bây giờ!]
 
Nước mắt  những dòng bình luận phấn khích kìm , cháu cố gắng hít mũi , vội vàng chạy về phía cổng lớn, lập tức nhận  ông ngoại với phong thái đường hoàng khí phách.
 
Xung quanh ông ngoại   nhiều , ông  hề chú ý đến một đứa trẻ đang chạy về phía  trong đại sảnh, hơn nữa ông dường như đang chuẩn  lên xe rời .
 
"Ông ngoại, đợi cháu với!"
 
Cháu sợ ông ngoại sẽ  mất, trong lòng lo lắng, chạy  chạy   "bịch" một tiếng ngã lăn  đất.
 
Cháu nghĩ chắc chắn  thể đuổi kịp ông ngoại nữa , liền "òa" một tiếng  nức nở.
 
Tiếng  , ngược   thu hút sự chú ý của ông ngoại.
 
Cháu  thấy ông hỏi trợ lý: "Trợ lý Lý, cái cục bẩn thỉu  là cái gì?"
 
?
 
Chẳng lẽ mắt ông ngoại kém quá  . Cháu   cục bẩn thỉu, cháu là Tri Tri mà.
 
Cháu vội vàng bò dậy, kiễng chân cố sức vẫy tay về phía ông: "Ông ngoại, cháu là cháu gái của ông!"
 
Ông ngoại  tiếng  đầu  cháu,  chăm chú một lúc lâu.
 
Cháu  căng thẳng, mũi vẫn còn dính nước mũi và nước mắt  kịp lau khô nhưng vẫn cố gắng nặn  nụ .
 
Bố từng , khi cháu , đôi mắt cong cong giống hệt .
 
Quả nhiên, ông ngoại từng bước  đến chỗ cháu, ông chậm rãi  xổm xuống  mặt cháu, dùng khăn tay lau  từng chút bùn đất dính  mặt cháu: "Cháu bé,  cháu tên gì?"
 
Cháu ngừng , nghiêm túc trả lời câu hỏi của ông ngoại: "Ông ngoại,  cháu tên Hứa Vi Vi."
 
"Vi Vi..."
 
Nghe thấy tên , mắt ông ngoại chợt đỏ hoe.