Nguyên Nương gây náo loạn với Quý Như Phương, nhưng tỏ phân minh trong vấn đề chính thất và thất: "Việc quản gia là chuyện của Chính thất, nàng nhúng tay ."
Nguyên Nương tức đến rơi lệ, bày trò lóc, làm làm mẩy, rằng nàng gặp Hành ca nhi.
Ta vốn dĩ hạn chế việc nàng gặp Hành ca nhi, chỉ là Mẫu ưa cách hành xử của nàng , cho nàng gặp Hành ca nhi, tránh làm hư đứa trẻ. Khoảng thời gian , Hành ca nhi nuôi dưỡng bên cạnh , đứa bé ngoại trừ tính tình chút cứng đầu, còn đều . Chẳng thừa hưởng từ Quý Như Phương , thằng bé quá thích sách, nhưng vô cùng hứng thú với cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Nguyên Nương lóc càng nhiều, Quý Như Phương đau lòng cho nàng , cuối cùng vẫn mở lời giúp nàng với Mẫu .
Ban đầu, Mẫu tức giận đến mức lật cả bàn: "Đó là con ruột của con, còn tiện là thứ gì, Hành ca nhi gặp nó một chỉ thêm chướng mắt, chẳng học điều gì cả."
" dù nàng cũng là ruột của thằng bé, chuyện cho gặp mặt." Trên bàn ăn, hễ hai con nhắc đến chuyện là lập tức bất hòa mà rời .
Nguyên Nương thúc ép quá gắt gao, chẳng rõ Quý Như Phương dùng cách gì, khiến Mẫu đồng ý, cho phép Nguyên Nương mười ngày gặp Hành ca nhi một . Hành ca nhi vốn tin hôm nay gặp vui mừng, bảo nha khoác thêm áo dày cho thằng bé mới đưa ngoài. Thằng bé vui vẻ khỏi cửa, nhưng lúc trở về ủ rũ rụt rè, hỏi thì nó cũng gì.
Ta để ý trong lòng, gọi nhũ mẫu hầu hạ Hành ca nhi tới, cho thêm ngân lượng. Ngày hôm , nhũ mẫu liền đến bẩm báo với , rằng Hành ca nhi nửa đêm thức dậy, gốc cây hòe trong viện đào một cái hố chôn thứ gì đó. Ta sai lấy lên xem, kinh hãi thất sắc, quả nhiên là vu cổ, đó còn ghi tên . Nàng yểm bùa cho hài tử trong bụng c.h.ế.t .
Ta cắn răng lạnh lùng , thế mảnh giấy bên , giả mạo nét chữ của Nguyên Nương, xuống bát tự (năm, tháng, ngày, giờ sinh) của Mẫu .
Ta từ nhỏ theo tổ phụ học y thuật , Mẫu gần đây đêm nào cũng ngủ ngon, đích xuống bếp làm canh tẩm bổ cho bà. Canh vốn giúp an thần, nhưng nếu phối hợp với hương dược trong túi thơm đeo bên hông , uống sẽ trở nên thần trí tỉnh táo.
Liên tục mấy ngày, Mẫu đều trong trạng thái mơ màng buồn ngủ, cả ngày lơ mơ hồ đồ. Vừa lúc , trong cung Thái hậu tổ chức Lễ Lục Thiên Đại Tiệc, mở đạo tràng, trong kinh thành chỉ một đêm xuất hiện nhiều đạo sĩ từ núi xuống. lúc đó, một đạo nhân du phương mù lòa ngang qua Quốc công phủ xin nước uống. Mẫu vốn tín ngưỡng những chuyện , vội vàng mời trong khoản đãi chu đáo.
Sau khi uống nước xong, đạo sĩ lắc đầu với Mẫu , : "Mạng bà chẳng còn lâu nữa , gốc cây hòe phía tây nam phủ đang chôn họa căn của bà đấy!"
Nói xong, y loáng một cái, rẽ khỏi cửa biến mất. Phía tây nam chính là phòng của , Mẫu lập tức sai đào thứ gốc cây hòe lên, ngay lập tức phát hiện bùa vu cổ ghi bát tự của bà. Bà giận dữ, bắt Quý Như Phương hưu thê, áp giải đến nha môn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trang-soi-day-nuoc/chuong-5.html.]
Ta đang định họa thủy đông dẫn, bắt đầu chất vấn Nguyên Nương, thì Quý Như Phương chắn mặt .
"Mẫu , A Quỳnh như , nàng thể làm chuyện , nhất định là kẻ hãm hại, hài nhi dùng tính mạng để bảo đảm!"
Ta chút sững sờ, Nguyên Nương một bên đang căng thẳng thì nổi giận: "Dám làm dám nhận, ý đồ gì!"
Ta lập tức : "Mẫu , đây nét chữ của , huống hồ, và oán thù, cớ gì dùng loại tà thuật hại hại để nguyền rủa ! Chắc chắn là kẻ vu oan, chôn thứ dơ bẩn trong viện của , mượn tay để loại trừ !"
Sắc mặt Nguyên Nương thoáng tái : "Ngụy biện! Chính nàng làm còn chịu thừa nhận!"
Mẫu khẽ hừ, triệu tập hạ nhân trong viện đến tra hỏi, nhanh nhũ mẫu của Hành ca nhi liền khai bộ. "Đêm hôm đó… Đại công tử nửa đêm thức dậy… trông thấy …. chôn…"
Mẫu tức giận tát thẳng một bạt tai mặt Nguyên Nương, lập tức hạ lệnh đánh nàng bằng loạn côn cho đến chết.
Hai nô bộc lập tức đè nàng , vài cây bản tử giáng xuống, Hành ca nhi chạy đến chắn nàng : "Là con chôn! Là con ! Không liên quan đến con!"
Lão phu nhân tức đến run rẩy: "Cái thằng nhãi ranh mất dạy! Đánh! Đánh cho thật mạnh! Đánh c.h.ế.t nó !"
Quý Như Phương cuối cùng mặc dù ngăn , nhưng bản tử giáng xuống Hành ca nhi cũng ít, mỗi một cây bản tử đều đánh thật lực.
Trong đó mấy bản tử đánh trúng thắt lưng Hành ca nhi, ngay đêm hôm đó, thằng bé liền phát sốt. Lão phu nhân giam cả thằng bé và Nguyên Nương từ đường, cho ai thăm nom. Nguyên Nương suốt một đêm, cứ thế đứa con trai của sống sờ sờ c.h.ế.t vì sốt cao trong lòng. Sau hôm đó, tinh thần nàng chút bình thường.
Nàng từ từ đường , tìm đến , như : "Gieo nhân ác gặt quả ác ha ha ha ha ha ha ha ha trả cho ngươi ha ha ha ha ha ha."
Hạ nhân kéo nàng về, Quý Như Phương mời Thái y đến chữa trị, qua thì nàng cũng giống bình thường.