Sắc mặt Kiều Hân tối sầm . Cố nén cơn giận, cô nắm chặt ga trải giường, nghiến răng nghiến lợi.
- Con nhất định sẽ cho bọn họ một bài học!
Một trong những chuyện ngoài cửa là y tá riêng của Kiều Hân. Trước đây, khi y tá đó chăm sóc Kiều Hân, miệng lưỡi ngọt ngào. Giờ thì lưng cô.
Tô Tuyết liếc Kiều Hân. Kiều Hân trông như g.i.ế.c . Tô Tuyết sợ hãi.
Bà con gái, cảm giác như đang một xa lạ.
Tô Tuyết bình tĩnh , nhẹ nhàng an ủi cô.
- Hân Hân, đừng tức giận. Đừng hạ xuống ngang hàng với bọn họ.
Kiều Hân thở phào nhẹ nhõm, cố gắng lấy bình tĩnh. Cô Tô Tuyết đang bên cạnh.
- Mẹ, con báo thù!
Tim Tô Tuyết vẫn bình tĩnh , bắt đầu đập loạn xạ. Bà Kiều Hân với vẻ khó tin và sợ hãi .
- Hân Hân, đừng làm gì dại dột!
- Mẹ ơi, cả nước đều con làm gãy chân bố. Cố Châu g.i.ế.c con. Con thể để làm theo ý ! - Kiều Hân nắm lấy tay Tô Tuyết.
- Mẹ, sẽ giúp con chứ?
Tô Tuyết lắc đầu, vội vàng .
- Không , . Chúng thể đắc tội với nhà họ Cố!
Đến lúc , Tô Tuyết mới nhớ lời Lục Châu. Bà Kiều Hân điên cuồng, nên gì. Bà cảm thấy lạnh sống lưng.
Cho dù Kiều Hân cho Cố Châu chút thể diện thì cũng ý nghĩa gì chứ?
Nhà họ Cố chắc chắn sẽ khiến nhà họ Kiều chịu khổ!
Nghĩ đến đây, Tô Tuyết cảm thấy đau đầu. Bà mím môi, nghiêm túc .
- Đừng chọc tức nhà họ Cố. Chúng thể so sánh với họ!
- Mẹ, con còn là con gái của ? Sao thể giúp ngoài? - Thấy vẻ mặt ngoan ngoãn của Tô Tuyết, Kiều Hân sốt ruột .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-973-dung-lam-gi-hap-tap.html.]
- Được , cần thêm gì nữa. Mẹ cần xen chuyện của con!
- Mẹ nghiêm túc đấy. Chúng thể đắc tội với nhà họ Cố . Chân con vẫn khỏi hẳn, đừng gây chuyện nữa. Con thể hồi phục cho ? - Tô Tuyết dịu dàng .
- Con hiểu . - Kiều Hân ngoài mặt , nhưng trong lòng đang toan tính.
- À, con bảo Hà Thành ức h.i.ế.p Kiều Niên. Hắn làm thì gọi đây. Mẹ sẽ dạy dỗ ! - Tô Tuyết nghĩ rằng chỉ cần Kiều Hân lừa Hà Thành đến đây là thể gọi Lục Châu đến.
- Anh vẫn còn việc làm! - Kiều Hân dường như nhắc đến Hà Thành nữa. Cô khoác tay Tô Tuyết một cách điệu đà.
- Mẹ ơi, giờ bố thế nào ? Bố vẫn còn giận ?
- Ừ, trông bố khỏe. Bố giận con . Chỉ là bố đau chân thôi. - Tô Tuyết thở dài .
- Ồ. - Kiều Hân dựa Tô Tuyết, nghĩ đến Hà Thành. Môi cô cong lên.
Lần , chỉ Kiều Hân nổi giận, Hà Thành cũng nổi giận.
Hà Thành ngờ cái gọi là "Tứ thiếu gia" dám làm mất mặt. Làm thể để đó thoát ?
Hà Thành dạy cho Kiều Niên một bài học và khiến Kiều Hân đưa cho thêm tiền.
Hắn chỉ 300.000 tệ, nhưng ngờ Kiều Hân sẵn lòng cho ba triệu tệ.
Ba triệu tệ đủ để mua một căn nhà nhỏ ở ngoại ô.
Hà Thành đồng ý ngay lập tức.
Được chơi đùa với hai mỹ nhân tiền thì tuyệt bao!
Hà Thành nghĩ đến Kiều Niên và cô Lục, lòng ngứa ngáy. Có thể sở hữu hai mỹ nhân cũng đáng giá!
Khi gửi ảnh khỏa của cô Lục cho Tứ thiếu gia, sẽ thể cho Tứ thiếu gia hiểu rằng là cuối cùng ở An Thành thể đắc tội.
Hà Thành tìm địa chỉ trường học của cô Lục từ lâu và đang đợi ở cổng.
Ánh tà dương buông xuống mặt đất, kéo dài bóng tối.
Sau khi Lục Kỳ chia tay các bạn cùng lớp, cô đang định về nhà thì một đàn ông bước tới. Người đàn ông đó ai khác chính là Hà Thành.
Hà Thành dáng vẻ ngây thơ hoạt bát của cô Lục, ánh mắt dần dần tối sầm .
Cô Lục trông ngây thơ như tờ giấy trắng, rõ ràng từng xã hội vấy bẩn. Hắn thích vấy bẩn một cô gái trẻ như !