Cố Châu nhận Kiều Niên đang lo lắng cho . Môi cong lên, .
- Một bát là đủ cho hai ăn!
Kiều Niên im lặng.
Cô cúi đầu bát cháo tay. Cháo nhiều lắm.
Vừa , cô cứ tưởng Cố Châu cẩn thận và dịu dàng với , nhưng hóa thật nhỏ nhen.
Bát cháo bao nhiêu tiền ? Hai ăn một bát!
Chuyện gì đang xảy !
Xe chạy về phía , cuối cùng dừng cửa hàng cổ vịt cay của ông chủ Lý.
Ông chủ Lý đang bận rộn trong cửa hàng. Nghe thấy tiếng xe dừng cửa, ngẩng đầu lên, mắt sáng lên.
Ông chủ Lý vội vã bước ngoài.
Lúc , Cố Châu và Kiều Niên đều bước xuống xe.
Ông chủ Lý Cố Châu và Kiều Niên với ánh mắt phấn khích, đôi mắt sáng lên. Anh phấn khích .
- Ông Cố, thật sự ngờ ông đến. Đây là vinh dự của !
Kiều Niên sững sờ.
Từ khi nào mà ông chủ Lý và Cố Châu trở nên thiết đến ?
Cô ông chủ Lý. Ánh mắt của ông chủ Lý lộ vẻ hưng phấn. Ánh mắt Cố Châu giống như đang khách, mà như đang vị cứu tinh của .
Tuy nhiên, Kiều Niên thời gian để nghĩ ngợi nhiều. Mùi thơm của cổ vịt cay xộc mũi khiến cô nhịn chảy nước miếng.
Cố Châu ông chủ Lý, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường. Giọng dịu dàng.
- Tôi đến đây là để đưa vợ ăn cổ vịt cay của !
Giọng của Cố Châu vẫn bình tĩnh như thường. Ánh mắt dừng mặt Kiều Niên, trong mắt hiện lên vẻ cưng chiều, như thể chỉ dành riêng cho Kiều Niên.
Nghe thấy lời Cố Châu, tim Kiều Niên như ngừng đập. Một luồng điện ấm áp chạy dọc cơ thể, khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Trước đây, cô và Cố Châu từng bí mật kết hôn, nên khi ngoài, họ là bác sĩ và bệnh nhân.
Đây là đầu tiên Cố Châu với ai đó rằng họ là vợ chồng.
Ánh mắt của ông chủ Lý rơi mặt Kiều Niên, ánh mắt tràn đầy sự ơn.
- Bà Cố, cảm ơn bà nhiều!
Khi Kiều Niên thấy lời của ông chủ Lý, cô chút sững sờ. Cô hiểu chuyện gì đang xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-959-co-vit-cay.html.]
Cô chỉ đến đây để mua cổ vịt cay. Tại ông chủ cảm ơn cô?
Tuy nhiên, khi Kiều Niên kịp suy nghĩ thấu đáo, Cố Châu ho khan. Ông chủ Lý lập tức phản ứng . Anh mỉm với Kiều Niên và nhẹ nhàng hỏi.
- Bà Cố, bà bao nhiêu cân cổ vịt?
- Một cân. - Kiều Niên mỉm đáp.
- Được , đợi một lát!
Nói xong, ông chủ Lý bước với vẻ mặt hăng hái và cân ba cân cổ vịt. Sau đó, mới cho cổ vịt hộp, bỏ túi lấy cho Kiều Niên.
Nếu vì đảm bảo cổ vịt tươi ngon, chuẩn hơn mười cân .
Anh đưa túi cho Kiều Niên.
Khi Kiều Niên nhận lấy, cô sững sờ. Cô mỉm .
- Nhiều quá. Tôi ăn hết .
Ông chủ Lý mỉm , để lộ hàm răng trắng, .
- Không . Bà cứ cất tủ lạnh, miễn là ngày mai ăn hết là !
Kiều Niên mỉm , đang định quét mã QR để thanh toán thì thấy ông chủ Lý .
- Bà Cố, bà cần trả tiền !
Kiều Niên sững sờ. Cô .
- Vậy . Chúng vẫn trả tiền.
- Để tri ân khách hàng cũ, cửa hàng chúng yêu cầu họ trả tiền. - Cuối cùng, ông chủ Lý cũng tìm một cái cớ, mỉm .
- Không cần . Anh làm ăn nhỏ nên trả tiền. Nếu sẽ lỗ nặng đấy! - Kiều Niên nhất quyết quét mã QR để thanh toán.
Ông chủ Lý Cố Châu với vẻ bất lực, nên gì.
Cố Châu gật đầu.
Thấy Cố Châu gật đầu, ông chủ Lý thở phào nhẹ nhõm và .
- Cảm ơn.
Kiều Niên dừng một chút. Không hiểu , cô cảm thấy hôm nay ông chủ Lý chút kỳ lạ. Anh quá khách sáo.
Hơn nữa, ông chủ Lý từ khi nào thiết với Cố Châu như ? Anh cứ tìm kiếm sự đồng tình của Cố Châu.
Tuy nhiên, bây giờ cô thể hỏi trực tiếp Cố Châu , nên đành lên xe cùng .
Đi trăm mét, Kiều Niên vội vàng lấy tay che bụng, Cố Châu với vẻ đáng thương.
- Dừng xe , bụng em .