- Mẹ ơi. Lúc đó thật sự là ? - Kiều Vũ ngắt lời Tô Tuyết, nghiêm túc hỏi.
Tô Tuyết gật đầu lia lịa.
- Nếu thì còn dùng tiền việc gì?
Kiều Vũ im lặng, vẻ mặt thất vọng Tô Tuyết.
Dù tình huống , cũng thể chấp nhận việc Tô Tuyết đưa Kiều Niên về quê.
Lúc đó, còn nhỏ, bất lực. Anh thể vì Kiều Niên mà chiến đấu, chứ đừng đến việc cứu vãn tình thế. Điều duy nhất thể làm là về quê cùng Kiều Niên. Anh bù đắp lầm của .
Chính vì mà Kiều Niên lầm tưởng là trai áo trắng.
Thật lúc đó cũng nghĩ nhiều đến chuyện đó. Anh chỉ chăm sóc cô nhiều hơn, làm cho cô tỏa sáng.
Tuy nhiên, ngờ rằng phản ứng đầu tiên của Kiều Niên khi là nhà họ Kiều là rời xa .
Anh hiểu và tôn trọng lựa chọn của Kiều Niên.
Kiều Vũ bước khỏi bệnh viện. Anh nghĩ đến việc sự trong trắng của Kiều Niên sáu năm hủy hoại như thế nào, Kiều Niên sinh ba đứa con c.h.ế.t yểu, và cô nhốt trong bệnh viện tâm thần .
Kiều Niên làm gì sai?
Cô chẳng làm gì sai cả.
Sáu triệu nhân dân tệ cô mang theo phung phí từ lâu, bà nhẫn tâm đuổi cô về quê tự kiếm sống.
Vì nhan sắc và sự thông minh của cô, em gái luôn ghen tị và bắt nạt cô.
Nếu Kiều Niên khác nhận nuôi, chắc chắn cô sẽ cưng chiều và chăm sóc chu đáo. Cô sẽ bao giờ sống một cuộc sống vất vả như .
- Mẹ, nếu thật, con nghĩ nên thú nhận với bố. Nếu còn điều gì , thì coi như là thú nhận . Khi bố chuyện năm đó, sẽ tính tình của ông . Đến lúc đó, kết cục của chắc chắn sẽ bi thảm!
Nói xong, Kiều Vũ đợi Tô Tuyết mà bước nhanh hơn.
Tô Tuyết sững sờ một lúc. Bà chôn chân tại chỗ Kiều Vũ rời . Bà khẽ nhíu mày, lòng rối bời.
Dù chuyện gì xảy , bà cũng chỉ thể rằng khoản đầu tư của thất bại, bà mất tiền. Bà thể thật.
Bà thể để Kiều Sơn đang cặp kè với trai bao.
Chỉ cần Kiều Sơn chuyện , chuyện sẽ thôi.
Nghĩ đến đây, Tô Tuyết vội vã chạy theo Kiều Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-946-phu-nhan.html.]
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
...
Biệt thự nhà họ Cố.
Ánh nắng len lỏi qua cửa sổ chiếu phòng.
Kiều Niên bàn làm việc, quầng thâm hiện rõ mắt. Cô những thứ màn hình máy tính, nhíu mày sâu hơn.
Mấy ngày nay cô nghỉ ngơi đầy đủ. Cô nhờ đến cà phê để tỉnh táo.
Cô những hồ sơ tìm máy tính. Tất cả đều đơn giản. Tất cả đều là những thông tin cô . Tất cả đều là thông tin vô dụng.
Kiều Niên liếc góc bên của máy tính. Đã tám giờ .
Cô gọi cho Tần Xuyên.
Sau khi trở về từ quán rượu Hồng tối qua, cô gọi cho Tần Xuyên thì quá muộn.
Lúc đó, khi cô sinh con, chính Tần Xuyên thôi miên cô. Nói cách khác, Tần Xuyên hẳn cô sinh mấy đứa con.
- Alo?
Giọng uể oải của Tần Xuyên vang lên từ điện thoại. Chắc mới ngủ dậy.
Kiều Niên buồn lịch sự, cô thẳng vấn đề.
- Tôi khi sinh, tinh thần . Tôi nhớ là để tiếp tục đau đớn, thôi miên , đúng ?
Tần Xuyên, vốn đang giường với đôi mắt ngái ngủ, lập tức dậy khi Kiều Niên . Anh tỉnh táo.
- Cô... cô còn nhớ chuyện lúc đó ?
Kiều Niên nhắm mắt , ngả ghế. Cô thả lỏng và .
- Tôi còn nhớ mang máng chuyện đó.
- Ký ức của cô sẽ dần dần khôi phục. Đừng nghĩ ngợi nhiều quá. Ký ức quá khứ thật sự quá đau đớn. Nghĩ đến thôi là đầu óc cô sẽ sụp đổ. Tôi...
- Tôi tò mò. Nếu nhớ nhầm, lúc đó chỉ giúp quên một ký ức. Anh học cách can thiệp ký ức của từ khi nào ? - Kiều Niên ngắt lời Tần Xuyên và hỏi.
- Là sư dạy đấy. - Lúc , Tần Xuyên nghiêm giọng .
- Tình hình hiện tại của cô nguy hiểm. Cô đang ở ? Tôi sẽ tìm cô và giúp cô đổi trí nhớ.