Kiều Niên khẽ thở dài, đau lòng Tiểu Thi đang cách đó xa.
Cố Châu cạnh Tiểu Thi, vặn thấy vẻ đau lòng trong mắt Kiều Niên.
Kiều Niên vô tình bắt gặp ánh mắt của Cố Châu. Cô gì, cất điện thoại túi bước về phía họ.
Bà Cố kéo Cố Kỳ và Tiểu Thi phòng khách. Khi đến phòng khách, bà mỉm với hai đứa trẻ và nhỏ.
- Hai đứa đợi một chút. Bà đồ. Chúng ăn nhé!
Thấy Cố Kỳ và Tiểu Thi ngoan ngoãn gật đầu, bà Cố dẫn hầu lên lầu. Mặc váy kiểu Âu bất tiện, bà quần áo thường ngày.
Trần Thanh bước và liếc Cố Châu. Hai cùng lên lầu.
Kiều Niên ghế sofa cùng hai đứa trẻ.
Tiểu Thi ghế sofa với vẻ bồn chồn. Tuy từng đến đây một , nhưng đó cô dùng phận của Cố Kỳ. Sự xuất hiện của cô ở nhà họ Cố chút giống như một màn kịch.
giờ đây, cô dùng phận của để đến nhà họ Cố. Dù bà cố và cha chào đón, cô vẫn chút e dè, làm gì.
Cố Kỳ bàn , bóc một quả cam đưa cho Tiểu Thi.
Ánh mắt Tiểu Thi tràn ngập lòng ơn. Cô theo bản năng cảm ơn .
cô nhớ trai thích cô "cảm ơn", nên chỉ mỉm .
Sau khi Cố Kỳ đưa cho Tiểu Thi một quả cam, bàn tiếp tục bóc. Sau đó, đưa quả cam tay cho Kiều Niên.
- Mẹ ơi, cũng ăn !
Nghe thấy tiếng "Mẹ", Tiểu Thi cứng , vô thức Kiều Niên.
Cô thấy Kiều Niên mỉm dịu dàng với Cố Kỳ.
Ánh mắt dịu dàng như ánh nắng mùa đông, sưởi ấm trái tim khác.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
Trước đây, cô từng mơ thấy Tống Mạn như . Trong mơ, cô cảm thấy vui.
Kiều Niên cầm lấy quả cam từ Cố Kỳ, bẻ một miếng, bỏ miệng Cố Kỳ , đó lấy một miếng nữa bỏ miệng .
Sau khi Kiều Niên ăn xong, Cố Kỳ hỏi với vẻ mong đợi.
- Mẹ ơi, cam ngon ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-896-dau-long-vi-tieu-thi.html.]
Kiều Niên mỉm .
- Quả nhiên là cam Tiểu Kỳ bóc vỏ là ngon nhất . Đặc biệt ngọt!
Được khen ngợi, Cố Kỳ nở nụ hạnh phúc!
Khi Cố Châu bước xuống cầu thang, thấy nụ môi Cố Kỳ. Anh dừng .
Cố Kỳ hiện tại trông chẳng khác gì một đứa trẻ bình thường. Anh chắc chắn Cố Kỳ mặt là Cố Kỳ, chứ Tiểu Thi giả dạng.
Từ khi Cố Kỳ thực sự coi Kiều Niên như , Cố Kỳ đổi . Thằng bé thậm chí còn rạng rỡ hơn.
Khi Kiều Niên thấy tiếng bước chân, cô ngẩng đầu lên. Sắc mặt Cố Châu hơn nhiều. Trông còn vẻ ốm yếu nữa.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng. Hai cúc áo đầu tiên mở , và qua khe hở, thể thấy thấp thoáng xương quai xanh quyến rũ của .
Một tay đút túi quần, bước xuống cầu thang một cách tao nhã, giống như một thiếu gia quý tộc trong truyện tranh.
Lúc , Kiều Niên mới hiểu tại nhiều cô gái thích đàn ông hai chiều.
Bởi vì đàn ông hai chiều thực sự quá trai, nhất là khi họ trông giống thật. Không nhiều phụ nữ thể cưỡng sự cám dỗ .
Kiều Niên cảm thấy miệng khô khốc. Cô nuốt nước bọt. Cảnh tượng cô và Cố Châu trong phòng bệnh đột nhiên hiện lên trong đầu cô.
Hai quấn quýt giường bệnh.
Nếu lúc đó Cố Kỳ , lẽ hai ngủ chung giường bệnh .
Nghĩ đến đây, mặt Kiều Niên càng đỏ hơn.
Cô thật sự cố ý nghĩ đến chuyện . Tâm trí cô mất kiểm soát. Ai bảo Cố Châu trai như ?
Nếu Cố Châu bước giới giải trí, chắc sẽ chẳng còn nam minh tinh nào nữa.
Kiều Niên hiểu đàn ông thể trai đến .
Ánh mắt Cố Kỳ dừng khuôn mặt của Cố Châu và Kiều Niên. Cậu nhận sự mơ hồ giữa hai . Sau đó, bước đến bên Tiểu Thi và đưa tay nắm lấy tay cô.
Tiểu Thi Cố Kỳ với vẻ mặt khó hiểu
Cố Kỳ .
- Em ơi, phòng nhiều đồ chơi lắm. Anh vẫn luôn chơi với em. Chúng sang đó chơi nhé!
Tiểu Thi gật đầu.