Tiểu Thi Tống Mạn. Cô kịp phản ứng, Tống Mạn dùng hết sức đẩy cô .
Cố Châu là đầu tiên chạy đến bên cửa sổ. Anh ôm Tiểu Thi, che chắn cho cô trong vòng tay.
Khi Kiều Niên chạy đến bên cửa sổ, cô thấy Tống Mạn ngã xuống.
- Mẹ ơi! - Tiểu Thi vùng vẫy tìm Tống Mạn.
Lúc , Tống Mạn sắp ngã xuống đất.
Kiều Niên vội vàng lấy tay che mắt Tiểu Thi, nhẹ nhàng .
- Cháu còn nhỏ, đừng !
Trước khi Kiều Niên kịp che mắt, cô bé vẫn thấy Tống Mạn ngã xuống đất trong bộ dạng thảm thương.
Nước mắt Tiểu Thi ngừng rơi. Cô bé đến mức run rẩy.
Kiều Niên Tiểu Thi mặt, lòng đau như cắt. Tiểu Thi chỉ là một đứa trẻ, mà trong một ngày tiếp nhận quá nhiều thông tin. Cô bé thậm chí còn chấp nhận cái c.h.ế.t của nuôi nấng suốt năm năm.
Cô hối hận.
Thật , họ Tống Mạn đứa bé. Vậy thì chứ?
Họ cứ coi Tống Mạn như một kẻ vô công nghề. Dù thì, thứ họ thiếu nhất cũng tiền.
Sao ép Tống Mạn c.h.ế.t chứ? Cứ như , Tiểu Thi sẽ sống trong đau khổ suốt đời.
nghĩ , cũng may Tống Mạn sự thật khi chết. Nếu , Tiểu Thi lẽ sẽ sống một cuộc đời đầy hận thù với cô và Cố Châu. Chính bọn họ xuất hiện và ép Tống Mạn chết.
Kiều Niên vẻ mặt đáng thương của Tiểu Thi, thở dài bất lực. Sau cô đối xử với Tiểu Thi để bù đắp nỗi đau trong lòng.
Dưới lầu vang lên tiếng ồn ào, lâu , tiếng xe cảnh sát vang lên.
Tiểu Thi trong vòng tay Cố Châu đến mức thở nổi. Mỗi khi nghĩ đến cảnh Tống Mạn nhẹ nhàng nắm tay , cô thể cầm nước mắt.
Cố Châu đau lòng Tiểu Thi trong lòng . Anh ôm chặt cô lòng bế cô trở về giường.
Lúc , Kiều Niên buông mắt Tiểu Thi . Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tiểu Thi, cô khẽ nhíu mày.
Bên hỗn loạn. Âm thanh ồn ào đủ loại. Trần Thanh vội vàng đóng cửa sổ , ngăn cách âm thanh bên ngoài, như thể chuyện rúng động lòng từng xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-878-dung-nhin.html.]
Tiểu Thi lặng lẽ , nước mắt rơi như mưa.
Môi Cố Châu đặt lên trán Tiểu Thi, nhẹ nhàng hôn lên trán cô bé. Anh với vẻ áy náy.
- Tiểu Thi, bố thật sự xin . Bố xa con nhiều năm như , thể chăm sóc con chu đáo. Sau , bố nhất định sẽ chăm sóc con chu đáo.
Tiểu Thi gì. Nước mắt trào , đôi mắt ngập tràn nỗi buồn.
Thấy Tiểu Thi như , Kiều Niên nhẹ nhàng vén tóc cô bé tai, nhỏ giọng .
- Nếu thực sự khó chịu thì . Cứ !
Tiểu Thi chẳng thể thấy khác gì. Tâm trí cô chỉ còn những mảnh vụn vụn của cuộc trò chuyện với Tống Mạn.
Trong lòng cô, Tống Mạn là gần gũi nhất. Cô vẫn luôn chỉ thấy Tống Mạn.
Tuy Tống Mạn tính tình nóng nảy, còn mất một cánh tay, nhưng cô vẫn yêu Tống Mạn. Tống Mạn là cả thế giới của cô.
Tuy nhiên, Tiểu Thi thể tin Tống Mạn chỉ lợi dụng cô, bao giờ thích cô.
Nếu Tống Mạn thực sự ghét cô, tại khi bà chết, bà kéo cô cùng? Thay đó, bà đẩy cô trở phòng bệnh và để cô sống?
Đôi mắt Tiểu Thi ngấn lệ. Cô Tống Mạn thích , dù bà thừa nhận.
Cô nhớ Tống Mạn vô cùng, vô cùng...
Cố Châu vẫn an ủi Tiểu Thi, nhưng nhận cô bé ngất xỉu. Anh hoảng hốt.
- Tiểu Thi!
- Tôi gọi bác sĩ! - Trần Thanh lo lắng bước ngoài.
- Để em xem . Đặt Tiểu Thi lên giường . - Kiều Niên vội vàng đỡ Cố Châu đặt Tiểu Thi lên giường.
Trần Thanh dừng . Anh lo lắng đến nỗi quên mất thiếu phu nhân là bác sĩ.
Tiểu Thi đặt lên giường bệnh. Kiều Niên cẩn thận kiểm tra Tiểu Thi .
- Tiểu Thi chỉ ngất xỉu vì buồn thôi. Để con bé nghỉ ngơi cho khỏe. Con bé sẽ sớm khỏe thôi!
Nghe lời Kiều Niên , Cố Châu thở phào nhẹ nhõm. Nhìn Tiểu Thi giường, lòng đau nhói.