Nghe Kiều Niên , Cố Châu khỏi dấy lên một tia hy vọng.
Nếu giành quyền nuôi Tiểu Thi, tức là Kiều Niên ở bên Tống Mạn.
- Vậy em định xử lý cô thế nào? - Cố Châu tràn đầy hy vọng, hỏi. Anh một câu trả lời thất vọng.
- Sắp xếp một bảo mẫu đáng tin cậy để giám sát nhất cử nhất động của cô ! - Kiều Niên khẽ nhíu mày.
Mặc dù những lời tiếp theo của cô thể khiến Cố Châu nghĩ rằng cô thù địch với Tống Mạn, nhưng cô vẫn sự thật với Cố Châu.
- Em nghĩ Tống Mạn thể là của Tiểu Thi và Cố Kỳ. Tất nhiên, đây chỉ là trực giác của em, nhưng em bằng chứng. Hơn nữa, bằng chứng cho thấy cô thực sự là của Tiểu Thi!
Kiều Niên thở dài, tiếp tục.
- Em nghĩ em thể thù địch với cô , nhưng đó là điều em nghĩ!
- Anh mừng vì em nghĩ !
Khi Kiều Niên thấy lời của Cố Châu, cô sững sờ.
Chuyện gì đang xảy ? Cố Châu đang nghĩ gì ?
Cô bằng chứng nào chứng minh trực giác của là đúng. Làm Cố Châu thể tin tưởng cô vô điều kiện?
- Đây chỉ là trực giác của em thôi! thực tế chứng minh cô quả thực là của hai đứa trẻ! - Kiều Niên lặp .
- Vậy ngay từ đầu em từng nghĩ đến việc bỏ rơi ?
- Không, em chỉ thấy Tống Mạn đáng ngờ. Mong thể cử điều tra chuyện về cô !
Kiều Niên Cố Châu, nghiêm nghị .
- Em nghĩ nào cũng sẽ cưng chiều con . Đây là đầu tiên em thấy một vô tâm như . Em nhớ hồi nhỏ, Tô Tuyết cũng vô tâm với em như . Trước đây, em hiểu tại Tô Tuyết đối xử với em như . giờ em bà ruột của em, em mới hiểu sự lạnh lùng và chán ghét của bà đối với em!
Lúc , Kiều Niên nghĩ đến tay Tiểu Thi và khuôn mặt của Cố Kỳ.
- Cũng thể cô thật sự là của hai đứa trẻ. Chỉ là cô chịu quá nhiều đau khổ khi sinh hai đứa trẻ nên tinh thần định! Em chỉ nghĩ rằng dù tình huống thế nào, chúng cũng nên điều tra kỹ lưỡng. Chúng nên quyết định vội vàng!
Khi Kiều Niên , Cố Châu nhớ đôi bàn tay chai sạn của Tiểu Thi. Lúc đó, nhận thấy bàn tay của Tống Mạn mịn màng và thanh tú.
Nói chung, lớn làm việc, trẻ con làm gì cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-839-nghi-ngo.html.]
Theo logic , bàn tay của Tống Mạn trông thô ráp hơn, còn bàn tay của Tiểu Thi thì mịn màng và thanh tú.
Lúc đó, nghĩ nhiều về chuyện đó. Trong đầu chỉ nghĩ đến việc Kiều Niên rời xa . Anh Kiều Niên rời xa . Anh giữ Kiều Niên bên mãi mãi.
giờ bình tĩnh , cảm thấy nghi ngờ của Kiều Niên là lý.
- Anh hiểu . Anh sẽ cử điều tra! - Cố Châu trầm ngâm .
Cơn giận trong dần tan biến, chỉ còn vẻ thờ ơ. Anh Kiều Niên bên cạnh.
- Vậy ngay từ đầu em ý định bỏ rơi ?
- Đương nhiên là ! Sao hỏi ? - Kiều Niên chút do dự. Cô Cố Châu với vẻ khó hiểu.
Nỗi bất an trong lòng Cố Châu dần tan biến.
Vừa , Kiều Niên rõ ràng rằng cô cảm thấy Tống Mạn của hai đứa trẻ, nên cô hề ác cảm.
Nếu Tống Mạn thực sự là của hai đứa trẻ thì ?
Vậy thì Kiều Niên sẽ làm gì? Liệu Kiều Niên còn bỏ rơi ?
Nhận điều , tim Cố Châu nhảy lên tận cổ họng.
Ánh mắt Cố Châu dừng mặt Kiều Niên, hỏi.
- Nếu Tống Mạn thật sự là của hai đứa trẻ, em định làm gì?
- Anh ở bên cô ? - Kiều Niên bình tĩnh hỏi.
Cố Châu nhíu mày, lạnh lùng hỏi.
- Em nghĩ ?
Kiều Niên mím môi, nghiêm túc .
- Hy vọng thể bù đắp cho cô ...
Ánh mắt Cố Châu tối sầm , dần toát vẻ lạnh lẽo.
- Đến lúc đó, đưa cho cô một khoản tiền, để cô tự lập ở một nơi nào đó. Sau đó, tìm chăm sóc cô . - Kiều Niên chậm rãi .
Mắt Cố Châu dần sáng lên, dường như tắm trong ánh nắng. Vẻ mặt dịu nhiều, vẻ lạnh lùng cũng dần tan biến.