Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1856: Gia Đình?

Cập nhật lúc: 2025-10-21 16:03:44
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Mỹ dường như mơ một giấc mơ dài. Trong mơ, bà bại não. Nhiều chuyện xảy với bà. Bà cảm thấy mệt mỏi. Khi tỉnh dậy, bà thấy Lina và Kiều Niên đang canh chừng giường .

- Mẹ! - Lina thấy Thẩm Mỹ tỉnh, vội vàng chạy đến bên cạnh.

- Mẹ thấy thế nào? Mẹ thấy khó chịu ?

- Mẹ .

Nói xong, Thẩm Mỹ sang Kiều Niên đang bên cạnh, mỉm .

- Cảm ơn Niên Niên. Nếu cô và ông nội giúp đỡ, lẽ cả đời sẽ bao giờ hồi phục .

Kiều Niên mỉm lắc đầu.

- Thưa Phu nhân, đừng . Đây là việc chúng nên làm.

Thẩm Mỹ dậy, ánh mắt rơi mặt Kiều Niên. Bà mỉm .

- Niên Niên, đây một giấc mơ dài. Tôi nhớ một chút về vụ bắt cóc hai mươi năm . Không điều giúp ích gì cho cô .

Kiều Niên chỉ chính Thẩm Mỹ rằng bà nhớ gì về vụ bắt cóc. Không ngờ một bất ngờ thú vị như . Cô cố nén niềm vui trong lòng, gật đầu.

- Thưa Phu nhân, xin mời bà .

- Hình như nhớ trói trong một căn phòng nhỏ. Không ai đến thăm cả.

Nói xong, Thẩm Mỹ dần chìm suy nghĩ.

Lúc đó, Thẩm Mỹ nhốt trong một căn phòng nhỏ. Cửa sổ ở đó cao, nên bà thể thấy chuyện gì đang xảy bên ngoài. Hơn nữa đầu óc còn tỉnh táo, bà cũng nghĩ đến việc trốn thoát. Bà chỉ lóc gọi bố.

Lát , một đàn ông bước . Người đàn ông bước đến bên bà, an ủi bà. Ông thậm chí còn thả bà . Sau đó, cô dường như thấy khác gọi ông là "Lưu Ngọc".

Sau đó, Thẩm Mỹ đưa đến Châu Âu và gặp Tổng thống Châu Âu.

Về những gì xảy trong vụ bắt cóc Thẩm Mỹ, bà nhớ gì cả.

- Thưa phu nhân, cảm ơn bà nhiều. Những điều bà quan trọng với chúng . - Kiều Niên nắm lấy tay Thẩm Mỹ và một cách nghiêm túc.

Thẩm Mỹ nhíu mày, Kiều Niên với vẻ áy náy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1856-gia-dinh.html.]

- Giá như lúc đó bệnh thì thể giúp cô.

Kiều Niên kể cho Thẩm Mỹ về việc bà thể thôi miên. Dường như những gì Thẩm Mỹ nhớ chỉ là những ký ức về chú Lưu Ngọc khi ông thôi miên bà.

Có lẽ những đó vô tình gọi "Lưu Ngọc" khi đưa Thẩm Mỹ thôi miên , nên Thẩm Mỹ chỉ nhớ cái tên .

Sau khi cảm ơn phu nhân Tổng thống, Kiều Niên rời vì cô còn việc khác làm.

Giờ đây, Kiều Niên chắc chắn rằng sư thúc Lưu Ngọc của chắc chắn về vụ bắt cóc hơn hai mươi năm .

Buổi tối, Kiều Niên nhận điện thoại của cả, bảo cô về nhà họ Lục. Đến nơi, cô thấy cả, hai, tư và Tống Vũ đều đang đợi trong thư phòng.

Ánh mắt Lục Châu quét qua tất cả . Cuối cùng, ánh mắt dừng mặt Tống Vũ .

- Tống Vũ, tìm gia đình em .

Nét mặt Tống Vũ vẫn đổi.

- Là Tống Tuyết ? Anh lấy thông tin gì hữu ích từ cô ?

Lục Châu lắc đầu tiếp.

- Anh Tống Tuyết, mà là dì Cao. Bà quan hệ huyết thống với em. Em nên là nhà của bà .

Lục Châu đưa cho Tống Vũ một bản kết quả xét nghiệm ADN của dì Cao và Tống Vũ.

Tống Vũ sững sờ. Cô chôn chân xuống đất, tin nổi. Cô nhận báo cáo ngay.

Kiều Niên cầm lấy báo cáo từ tay Lục Châu, liếc nội dung đưa cho Tống Vũ.

Tống Vũ run rẩy cầm lấy báo cáo. Người đối xử nhất với cô trong cả nhà họ Lục là dì Cao. Cô thể tin rằng quan hệ huyết thống với dì Cao.

Tống Vũ hít một thật sâu lật mở báo cáo. Khi rõ nội dung, sắc mặt cô càng tái nhợt.

- Tại ? - Tống Vũ nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ khó hiểu. Giọng run.

- Rõ ràng bà nhà em, còn đối xử với em . Chắc chắn bà phận của em. Vậy thì, chắc chắn họ tính toán chuyện từ lâu , bắt đầu từ lúc em ăn xin phố và nhặt về.

Tống Vũ ngước Lục Châu đang đối diện.

- Em nhớ Tống Tuyết cũng từng , bọn họ cố ý đưa em nhà họ Lục!

Loading...