Nghe lời dì Cao , sắc mặt Tống Vũ biến đổi, nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh. Cô ngước dì Cao, mỉm .
- Dì Cao, chúng cần ngắt lời cả khi làm việc gì. Anh quyền tặng bất cứ thứ gì mua cho bất cứ ai .
Tống Vũ từng trong nhà kẻ phản bội. Cô từng kẻ phản bội là ai. Trong tất cả những hầu trong nhà, chỉ dì Cao là gây bất hòa mặt cô.
Dì Cao dường như để ý đến sự dò xét của Tống Vũ. Bà một cách vui vẻ.
- Lục tiểu thư, cô thật sự quá bụng.
Nói xong, bà đặt đĩa trái cây lên bàn bước ngoài.
Vẻ mặt Tống Vũ trở nên lạnh lùng khi dì Cao rời .
Trong phòng làm việc của Lục Châu.
Lục Châu đang trong phòng thì thấy tiếng gõ cửa.
- Vào .
Khi Kiều Niên bước , cô thấy Lục Châu đang trầm ngâm hai chậu vỏ cây mộc lan.
Khi Lục Châu thấy bước là Kiều Niên, một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong mắt . Nụ dần hiện lên khuôn mặt , giọng cũng ấm áp hơn đôi chút.
- Đường, em về sớm ?
Dĩ nhiên, Kiều Niên cũng ngại ngùng dám với Lục Châu rằng vội về. Cô sờ mũi.
- Lúc gửi tin nhắn, em đường về .
- Ừ. - Lục Châu vẫn đang chú ý đến vỏ cây mộc lan, nên nhận sự gượng gạo trong lời của Kiều Niên. Anh tiếp.
- Anh tìm thấy nó . Nó gửi đến hôm nay.
Kiều Niên là chuyên gia Đông y. Cô thuộc lòng tất cả các công dụng của Đông y. Cô bước đến gần hai loại thảo dược và xem xét chúng thật kỹ lưỡng. Sau đó, cô gật đầu .
- . Đây chính là thuốc bắc mà em đang tìm.
Lục Châu thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy thì mang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1853-ke-mao-danh.html.]
Kiều Niên Lục Châu , đầu , nghiêm túc hỏi.
- Anh ơi, mua vỏ cây mộc lan cho ai ?
Ánh mắt Lục Châu tràn đầy vẻ kinh ngạc. Anh nhíu mày, vẻ mặt phức tạp hỏi.
- Em ai ?
Anh Đường vẫn luôn hiểu chuyện. Nếu Đường thứ vốn là chuẩn cho Tống Vũ chắc cô mang vỏ cây mộc lan .
Kiều Niên trai ai đang . Thật hai hầu cũng chẳng gì cả. Họ chỉ lẩm bẩm vài câu. Cô những đó phạt nên mới giấu chuyện .
- Vũ Nhi gần đây ngủ ngon, Cả đặc biệt chuẩn cho em , đúng ?
Tuy ấn tượng của cô về Tống Vũ chỉ ở mức trung bình, nhưng cô trai và Tống Vũ xích mích vì chuyện .
- Ừm. - Lục Châu đáp một cách thờ ơ. Nghĩ đến tình trạng yếu ớt của Tống Vũ, .
- Gần đây em ngủ ngon. Là của công chúng, em tiện đến bệnh viện. Anh tìm một bác sĩ tư đến nhà khám cho em , nhưng tìm nguyên nhân. Anh cũng Kỳ Kỳ rằng vỏ cây mộc lan tỏa tác dụng giúp ngủ. Tuy nhiên, em sẽ dùng vỏ cây mộc lan để chữa bệnh cho phu nhân Tổng thống. Chuyện liên quan đến sự an nguy của gia tộc họ Lục.
Kiều Niên gật đầu. Đó là sự thật.
Tống Vũ, vẫn đang ngoài thư phòng, trai cũng đoán chuyện gì đang xảy .
Vỏ cây mộc lan mà trai cô tìm cho cô thể sẽ đưa cho chị gái cô để chữa bệnh cho phu nhân Tổng thống.
Cách đó xa, Lục Niên thấy Tống Vũ đang cửa thư phòng của trai. Anh nhíu mày. Vừa định qua thì thấy Tống Vũ gõ cửa.
Lục Châu thấy tiếng gõ cửa.
- Vào .
Tống Vũ đẩy cửa bước . Cô mỉm dịu dàng chào Lục Châu và Kiều Niên.
- Anh chị.
Nói xong, ánh mắt Tống Vũ dừng hai cây thảo dược. Cô Lục Châu.
- Anh chị, em rõ chuyện hai . Mang thảo dược đến cho phu nhân Tổng thống . An của nhà họ Lục là quan trọng nhất.
Lúc Tống Vũ mới bước , cô nhẹ nhàng đóng cửa thư phòng , đóng chặt. Lời của cô lọt tai Lục Niên ở hành lang. Ánh mắt Lục Niên thoáng hiện vẻ kinh ngạc, mỉm tự giễu bỏ .
Đến giờ, Tống Vũ vẫn còn giả vờ làm mặt gia đình !