Thấy Tống Vũ nhúc nhích, dì Cao thêm.
- Vừa gõ cửa, cô thấy, nên đẩy cửa . Dù thì cũng nấu canh cho cô cả buổi chiều .
Tống Vũ nhận lấy bát canh từ dì Cao, khẽ .
- Cảm ơn dì Cao quan tâm.
Cô đặt bát canh lên bàn bên cạnh, khó hiểu hỏi.
- Vừa dì âm mưu gì đó. Ý dì là...
Trong lòng Tống Vũ rối bời. Cô từng chuyện với ai về hai.
Dì Cao ở bên cạnh cô nhiều năm như . Cô lo lắng dì Cao sẽ phát hiện suy nghĩ của .
Dì Cao lập tức trở nên nghiêm túc, lạnh lùng ban công.
- Đại tiểu thư thật quá mưu mô. Cứ như thể cả thế giới đều là của cô , phục tùng cô . Thậm chí còn dựa ba đứa con để lấy lòng tất cả .
Tống Vũ ngoài cửa sổ, thấy mấy bế bọn trẻ biệt thự. Cô dì Cao, lạnh lùng .
- Dì Cao, đừng những lời như nữa.
Dì Cao cứng mặt. Thấy Tống Vũ cúi đầu định uống canh, bà cố nén cơn giận.
- Tôi gì sai. Cô bỏ ba đứa trẻ . Lần , dùng cửa chính mà trèo tường. Chuyện gì thế !
Tống Vũ đặt bát xuống bàn, cau mày dì Cao. Cô nghiêm nghị .
- Đây cũng là nhà của chị. Chị thể về tùy ý. Chuyện là bình thường. Nếu chị về nhà mà chào hỏi chúng thì chẳng là ngoài ?
Dì Cao Tống Vũ , bất lực cô, như : "Cô ngây thơ quá, làm thể bênh vực Đại tiểu thư ?"
Cuối cùng, dì Cao thở dài, kéo Tống Vũ xuống ghế sofa bên cạnh. Bà nghiêm túc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1825-huy-diet-danh-tieng.html.]
- Lục tiểu thư, cô thể ngốc nghếch như nữa. Cô bắt nạt là vì quá bụng.
- Dì Cao. - Tống Vũ rút tay khỏi tay dì Cao, nghiêm túc .
- Nhà ai bắt nạt cháu cả. Cháu sống .
Dì Cao Tống Vũ với vẻ đau lòng thở dài.
- Lục tiểu thư, cô bụng và luôn nghĩ cho , nhưng đời loại như . Cô âm mưu đen tối và luôn hãm hại khác.
- Từ khi Đại tiểu thư về nhà, mấy vị thiếu gia trong nhà đều cô lừa gạt. Bọn họ chỉ giúp cô nuôi con mà còn giúp cô chăm sóc bà Cố. Giờ cô về nhà, để thu hút sự chú ý của khác, cô còn cố ý trèo tường.
- Hôm nay trèo tường nhà khác, chẳng lẽ là trộm ?
Sắc mặt Tống Vũ càng lúc càng khó coi. Cô định thì dì Cao nắm tay .
- Lục tiểu thư, cô từng gặp qua những chuyện đen tối đó. Cô nham hiểm đến mức nào. Vậy thì ? Tôi hỏi cô một câu. Cô còn nhớ Tưởng Nguyệt ? – Dì Cao hỏi.
Tống Vũ dì Cao , gật đầu.
- Tôi nhớ .
- Tại Tưởng Nguyệt rời khỏi nhà họ Cố? Khi Đại tiểu thư ở nhà họ Cố, Tưởng Nguyệt vẫn là con gái lớn của nhà họ Cố. Đại tiểu thư ghen tị với Tưởng Nguyệt nên đuổi cô khỏi nhà. - Dì Cao .
Tống Vũ rút tay khỏi tay dì Cao, lạnh lùng .
- Dì sai . Lúc đó, chính vì Tưởng Nguyệt hãm hại chị nên nhà họ Cố mới thể dung thứ cho Tưởng Nguyệt. Dì Cao, để nữa. Chị . Đừng chị mặt .
- Lục tiểu thư, cô đừng ngây thơ như ? Từ khi cô trở về Lục gia, trong nhà đều chiều chuộng cô . Bà chủ, lão gia, phu nhân đều nóng lòng giữ cô . Tôi bọn họ đền bù những gì nợ Đại tiểu thư bao năm qua, nhưng họ đối xử với cô quá đáng. Tôi từng thấy họ đối xử với cô và Thất tiểu thư như . Đại tiểu thư chắc chắn giở trò gì đó.
Thấy sắc mặt Tống Vũ càng lúc càng khó coi, dì Cao đảo mắt, tiếp.
- Lần khi cô thương trở về, bọn họ chẳng thèm quan tâm đến cô .
Tống Vũ hít một thật sâu, nghiêm túc .
- Dì Cao, dì đang gieo rắc bất hòa ?