Cố Kỳ Kiều Niên , vội lắc đầu, do dự nên giải thích .
Lo Kiều Niên hiểu lầm Cố Kỳ, Tiểu Thi vội vàng giải thích.
- Mẹ ơi, . Chúng con thích cả bố lẫn ! Tối qua trai còn mơ thấy bố và về với nữa!
Lòng Kiều Niên ấm áp hẳn lên. Cô Cố Kỳ mặt, vui vẻ .
- Mẹ xin . Lần việc quan trọng , thể rời xa con. Sau sẽ cố gắng ở bên cạnh con.
Cố Kỳ chủ động ôm Kiều Niên, ánh mắt tràn ngập ý .
Tiểu Thi và Tiểu Bảo cũng ôm chặt Kiều Niên.
Một lúc , Kiều Niên buông ba đứa nhỏ . Ánh mắt cô dừng khuôn mặt Tiểu Bảo, dịu dàng .
- Tiểu Bảo, con thể giúp một việc ?
- Tất nhiên . Tiểu Bảo là đứa con đáng yêu và giỏi giang nhất của . - Tiểu Bảo ưỡn n.g.ự.c tự hào, vui vẻ .
- Chuyện là thế . Vừa làm rơi một chiếc khuyên tai. Tiểu Bảo thể giúp tìm ? - Kiều Niên nhẹ nhàng hỏi. Cô còn tháo chiếc khuyên tai bên tai cho Tiểu Bảo xem.
Nghe Kiều Niên , Tiểu Bảo lập tức gật đầu, nghiêm túc .
- Mẹ yên tâm, con hứa sẽ thành nhiệm vụ.
- Con ngoan. - Kiều Niên khen Tiểu Bảo chỉ tay về một hướng.
Sau khi Tiểu Bảo nhận nhiệm vụ, bé nhanh chóng chạy đến.
Cố Kỳ về hướng Tiểu Bảo rời . Đèn đường tối nên rõ bên trong gì. Cậu nhíu mày lo lắng Kiều Niên. Cậu nhỏ.
- Mẹ ơi, bên nhiều đèn đường . Trời tối quá. Con tìm cùng Tiểu Bảo.
Tiểu Thi thấy lời trai, vội vàng .
- Mẹ ơi, con cũng giúp một tay!
Thấy Cố Kỳ và Tiểu Thi sắp qua, Kiều Niên vội vàng kéo hai đứa , nở nụ cưng chiều.
- Chắc chắn thằng bé sẽ làm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1819-hoa-tai.html.]
Tiểu Bảo chạy đến, chăm chú xuống đất. Mẹ làm mất một chiếc khuyên tai ngọc lục bảo . Chiếc khuyên tai ?
Tiểu Bảo tìm kiếm lâu nhưng thấy. Rồi bé bước sâu hơn, cẩn thận xuống đất. Vẫn thấy chiếc khuyên tai.
Kỳ lạ, chiếc khuyên tai ?
Trường Phong vẫn núp trong bóng tối Tiểu Bảo chăm chú. Ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng. Nhìn dáng nhỏ nhắn của Tiểu Bảo, khóe miệng khỏi cong lên.
Tuy Tiểu Bảo còn nhỏ, nhưng dáng của bé thẳng, hề lắc lư. Dường như dù ở bên cạnh , Tiểu Bảo vẫn tập thể dục đúng giờ.
Tuy nhiên, giờ đây Tiểu Bảo trông thật nhỏ bé. Cậu bé mặc bộ đồ ngủ hoạt hình. Gió thổi qua, tưởng chừng như giây tiếp theo sẽ thổi bay mất.
Kiều Niên nắm tay Cố Kỳ và Tiểu Thi phía . Ba vẫn còn cách Tiểu Bảo một cách.
Chiếc khuyên tai của Kiều Niên xa lắm. Nó ngay bên cạnh lối . Nếu bé xa hơn nữa, bé sẽ thấy nó.
Cô cố ý chọn chỗ để đặt khuyên tai. Thứ nhất, cô lo rằng nếu đặt quá xa, Tiểu Bảo sẽ lạc đường. Thứ hai, nó thể để quá gần Đại sư .
Cô hiểu tại Đại sư gặp mặt Tiểu Bảo mà còn lén lút gặp bé.
Chưa đầy hai phút, Tiểu Bảo tìm thấy khuyên tai của Kiều Niên. Chiếc khuyên tai màu lục bảo phát ánh sáng lấp lánh ánh đèn.
- Mẹ ơi, con tìm thấy ! Tiểu Bảo thật tuyệt vời! - Tiểu Bảo giơ chiếc khuyên tai lên, vui vẻ với Kiều Niên đang tới.
Kiều Niên buông Cố Kỳ và Tiểu Thi , nhẹ nhàng chạm trán Tiểu Bảo. Cô mỉm .
- Tiểu Bảo thật sự ấn tượng. Con tìm thấy khuyên tai của !
Kiều Niên bế Tiểu Bảo lên, về phía khu rừng cách đó xa.
Từ vị trí , hẳn là Đại sư thể rõ Tiểu Bảo!
Một cơn gió thoảng qua. Thấy Tiểu Bảo mặc đồ mỏng manh, Kiều Niên khẽ .
- Bên ngoài gió lạnh, chúng về nhà !
Kiều Niên ôm Tiểu Bảo trong lòng, . Nụ môi Tiểu Bảo dần đông cứng, đồng tử giãn biến mất.
- Mẹ ơi, thả con xuống! - Tiểu Bảo nghiêm nghị .
Kiều Niên hiểu, đặt Tiểu Bảo xuống đất. Chưa kịp hỏi thì thấy Tiểu Bảo chạy về phía khu rừng. Hướng đó vặn là chỗ Đại sư đang trốn.