Trần Thuyên lúc gì. Ông bình tĩnh Sa Hòa, Thôi Hoài, mỉm .
- Ông chủ, ông nghĩ nhiều quá . Chúng chỉ đang tán gẫu thôi mà.
- Tán gẫu thôi ? - Thôi Hoài rõ ràng tin lời Trần Thuyên . Ông nheo mắt , như thể đang nghi ngờ Trần Thuyên.
Trần Thuyên Thôi Hoài chăm chú hỏi.
- Chẳng lẽ ông chủ quan hệ gì với Thôi lão tướng quân ?
Thôi Hoài và Thôi lão tướng quân đều họ Thôi.
Vì , câu hỏi của Trần Thuyên cũng lý.
Khi Thôi Hoài thấy lời Trần Thuyên, thái dương ông giật giật, cố gắng kìm nén cơn sóng trong lòng.
Thôi Hoài ban đầu hỏi Trần Thuyên tại hỏi về nhà họ Thôi.
khi ông kịp hỏi, Trần Thuyên chủ động hỏi.
Thôi Hoài hít một thật sâu, chằm chằm mặt Trần Thuyên. Cuối cùng, ông .
- Vào .
Trần Thuyên gì. Ông chỉ theo Thôi Hoài trong, bỏ Sa Hòa và Bá Tống.
Bá Tống chơi xong. Hắn đến bên Sa Hòa và hỏi nhỏ.
- Anh lén ?
- Tốt hơn là nên. - Sa Hòa lắc đầu. Tuy câu trả lời, nhưng ông chủ chắc chắn để họ thấy cuộc trò chuyện giữa ông và Trần Thuyên.
Bá Tống bước đến ghế sofa và xuống. Hắn hạ giọng hỏi.
- Anh nghĩ mối quan hệ giữa ông chủ và Thôi tướng quân là gì?
- Tôi . - Sa Hòa nhỏ. Hắn dám tùy tiện gì.
Trong phòng.
Thôi Hoài đến bàn làm việc và xuống. Ông nheo mắt , Trần Thuyên mặt, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1763-dau-tranh-bat-cong.html.]
Đến lúc , ông định vòng vo với Trần Thuyên nữa. Ông thẳng vấn đề.
- Vừa cố ý bảo Sa Hòa nhắc đến chuyện nhà họ Thôi. Tại ? Động cơ của là gì?
Trần Thuyên Thôi Hoài mặt, nghiêm túc .
- Lão đại, động cơ gì cả. Tôi chỉ cảm thấy bất công với lão tướng Thôi Tư. Ông là một vị quan trung thành, luôn sẵn sàng hy sinh vì lãnh tụ của , nhưng tổng thống nghi ngờ ông .
Giọng điệu của Trần Thuyên chút lo lắng. Có thể sự bất mãn của ông đối với chuyện . Ông cau mày lạnh lùng, nghiêm túc .
- Tôi nghĩ cảnh của giống ông . Tôi cũng là như ông . Tôi chỉ là bất mãn với chuyện và cảm thấy phẫn nộ bi kịch của ông .
- Sếp, ông và tướng quân Thôi Tư quan hệ gì? - Cuối cùng, Trần Thuyên cũng hỏi câu hỏi hỏi.
Thôi Hoài gì. Ông bình tĩnh Trần Thuyên mặt, thở chút dồn dập.
Đây là đầu tiên ông thấy Trần Thuyên rõ suy nghĩ của như .
Thấy Thôi Hoài vẫn , Trần Thuyên hít một thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng. Ông .
- Sếp, ở bên cạnh ông nhiều năm như . Thật , chỉ nghĩ đến một điều. Tôi cùng ông tạo dựng danh tiếng. Trước đây chỉ là một mấy nổi bật. Nếu sự chỉ bảo của sếp, leo lên nhanh như .
- Sếp, hiểu. Tôi làm gì sai? Tại ông cứ hoài nghi hết đến khác? - Khi Trần Thuyên điều , mắt ông đỏ, như thể ông oan ức.
Nghe Trần Thuyên , thở của Thôi Hoài bất giác trở nên dồn dập, n.g.ự.c bỗng nóng bừng.
Trần Thuyên suy nghĩ của .
Suốt những năm qua, ông vẫn luôn đè nén hận thù trong lòng, cố gắng giữ bình tĩnh. Tuy nhiên, khi Trần Thuyên lời buộc tội, ông mới hiểu bao giờ buông bỏ chuyện .
Ông Trần Thịnh như một tri kỷ.
Chỉ Trần Thuyên mới hiểu những cảm xúc phức tạp trong lòng ông, bởi vì Trần Thuyên thực sự đồng cảm với ông.
Môi Thôi Hoài khẽ run. Ông vội lắc đầu. Ông hiểu nỗi đau của Trần Thuyên. Ông là Tổng thống. Ông thể bỏ rơi tất cả những theo . Không chút do dự, ông .
- Tôi là Thôi Tư!
Nói xong, Thôi Hoài tháo mặt nạ xuống, chăm chú Trần Thuyên. Ông sốt ruột .
- Tôi là tổng thống giết. Tôi đáng lẽ c.h.ế.t từ lâu .