- Anh gặp Nhị thiếu gia. Em ngủ . Anh về chuyện .
Nói xong, Trần Thanh chút do dự nhảy xuống cửa sổ.
Đây là lúc bọn thị vệ mệt mỏi nhất. Trần Thanh nhanh nhẹn tránh , rời khỏi phủ.
Đến cung điện, Trần Thanh nhảy từ điểm mù của bọn thị vệ. Sau đó, tránh , trèo lên tường ngoài. Đến cửa sổ phòng bệnh của Cố Châu, đưa tay đẩy cửa .
Lúc , một con d.a.o găm kề cổ .
Trần Thanh vội vàng hạ giọng.
- Là .
Con d.a.o găm thu , tay kéo Trần Thanh .
Vừa bước , bắt gặp ánh mắt tò mò của Cố Châu.
Anh sang bên cạnh, thấy Kiều Niên đang với vẻ giễu cợt.
Tai Trần Thanh đỏ. Anh với vẻ khó chịu.
- Tôi...
- Không . Không cần giải thích. - Kiều Niên mỉm , mím môi. Nghĩ đến cuộc gọi với Đại sư , cô khẽ .
- Giờ chúng sẽ về phòng bệnh của , nhưng Mark vẫn trông chừng chúng . Nhiệm vụ của bây giờ là chúng ở phòng bệnh.
- Vậy sẽ giả vờ như cô vẫn còn ở trong phòng bệnh. Đến lúc đó, sẽ gửi đồ ăn quần áo như thường lệ. - Trần Thanh gật đầu, ánh mắt về phía Cố Châu.
Mặt Nhị thiếu gia băng cá nhân, vết thương chắc nghiêm trọng lắm.
- Nhị thiếu gia, thương ?
- Không . Chỉ bầm tím thôi. – Cố Châu mỉm , đưa tay vỗ nhẹ vai Trần Thanh.
- Cậu vất vả .
- Bác sĩ Ollie cũng sẽ giúp. Nếu tìm Lina thì với bác sĩ Ollie. Nếu thật sự thì báo cho Tổng thống nhé. - Kiều Niên lo lắng dặn dò. Nếu vì thời gian gấp gáp, tình hình cấp bách, cô thật sự làm phiền Trần Thanh và Lina.
Nghe Kiều Niên nhắc nhở, Cố Châu .
- Trần Thanh làm gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1715-ghen-tuong.html.]
- Được , thôi. Xe sắp xếp xong. - Kiều Niên liếc đồng hồ cổ tay, buộc tóc lên.
- Đến giờ đổi ca . Tranh thủ nhanh .
- Hiểu .
Cố Châu đến cửa sổ, nhảy xuống. Kiều Niên theo sát phía , hai biến mất khỏi bệnh viện.
Múi giờ giữa châu Âu và MY chênh lệch nhiều. Máy bay đến MY nhanh. Lúc đó là giữa trưa.
Cố Châu và Kiều Niên đeo kính râm bước khỏi sân bay. Từ xa, họ thấy một chiếc xe đậu ở đó. Biển xe giống hệt biển mà Đại sư nhắc đến.
Mắt Kiều Niên sáng lên. Cô nắm tay Cố Châu, nhanh chóng bước về phía xe.
Hai ghế thì xe nhanh chóng chạy .
Trước khi Kiều Niên kịp thắt dây an , cô ngã về phía thể kiểm soát. lúc , hai bàn tay xuất hiện trán cô.
Một bàn tay thuộc về Cố Châu. Cố Châu nhận khác chạm Kiều Niên. Ánh mắt tràn đầy vẻ thù địch, và luồng khí lạnh lẽo xung quanh khiến nhiệt độ trong xe giảm xuống.
Kiều Niên để ý đến vẻ mặt của Cố Châu. Cô đang nghĩ về đàn ông ghế lái. Cô đặt tay lên lưng ghế , tò mò đàn ông bên cạnh. Không chút do dự, cô chạm bụng .
Ánh mắt Cố Châu tối sầm . Anh ho khan một tiếng, thấp giọng .
- Niên Nhi, Trường Phong đang lái xe. Em làm nguy hiểm.
Một giọng khàn khàn, dịu dàng vang lên từ ghế lái.
- Không.
Nét mặt Cố Châu càng thêm u ám.
Anh vươn tay ôm eo Kiều Niên, kéo cô sát . Ánh mắt bất mãn dần hiện lên, lạnh lùng đàn ông ghế lái.
- Ngay cả Mark cũng g.i.ế.c chúng . Anh c.h.ế.t vì tai nạn giao thông!
Kiều Niên xuống bên cạnh Cố Châu, mới nhận việc đưa tay chạm Đại sư lúc quả thực chút thích hợp.
Sau khi Kiều Niên xuống, đôi mắt như hồ ly của cô tràn ngập vẻ nịnh nọt. Cô nhẹ nhàng với Cố Châu.
- A Châu, em chỉ lo lắng cho vết thương của Đại sư , tình hình hồi phục của thế nào thôi. Đừng tức giận, ?
Nét mặt Cố Châu chùng xuống.