Lúc , Kiều Niên mới nhận nửa của Cố Châu hề thương. Cô bĩu môi, vẻ mặt vui .
- Anh thương , cho em ?
- Không em khám cho ? - Cố Châu nhẹ giọng , trong mắt tràn ngập ý .
Kiều Niên bất đắc dĩ sang bên cạnh. Sao lúc còn tâm trạng đùa giỡn?
Kiều Niên ho khan một tiếng, chỉ chân Cố Châu, nghiêm túc hỏi.
- Chân ?
- Bác sĩ, khám cho ? - Cố Châu mỉm với Kiều Niên, vẻ mặt như nhúc nhích.
Kiều Niên giúp Cố Châu mặc áo. Lúc cô mới xắn quần lên. Bắp chân sưng tấy, bầm tím.
Cô lo lắng Cố Châu, ánh mắt tràn đầy đau lòng. Cô nhẹ nhàng .
- Anh thương nặng như , nếu em thì chúng về .
Cố Châu liếc vết thương chân , khẽ .
- Anh thấy em vẻ thích xem màn trình diễn của Tổng thống và Mark, nên ở xem.
Nghe Cố Châu , Kiều Niên cảm thấy ấm áp trong lòng. Môi cô khẽ cong lên, Cố Châu chớp mắt. Cô lắc đầu nhẹ.
- Trong lòng em, là quan trọng nhất!
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi hãy truyện ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
Kiều Niên bên cửa sổ chân Cố Châu. Cô giúp bôi dầu thuốc và nhẹ nhàng xoa bóp chỗ thương. Cô nhỏ giọng .
- Tin em , sẽ sớm khỏi thôi.
- Những vết thương đáng kể. Đừng lo lắng. - Cố Châu nghiêm túc Kiều Niên.
Kiều Niên nhớ hồi còn ở MY, Cố Châu b.ắ.n bụng. lúc đó, Cố Châu vẫn giả vờ như chuyện gì xảy , chuyện với cô như chuyện gì.
Người đàn ông mỗi thương đều thế nào.
Kiều Niên gì cũng thể lay chuyển Cố Châu. Cô chỉ thể cẩn thận xoa xoa chỗ thương của Cố Châu.
lúc , cửa phòng bệnh đẩy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1702-boi-thuoc.html.]
Lina lo lắng Kiều Niên và Cố Châu trong phòng bệnh, ánh mắt tràn đầy lo lắng. Cô hỏi.
- Niên Niên, hai thương ?
Vừa xong, Lina liền nhận hành động của Kiều Niên và Cố Châu chút mơ hồ. Cô vội vàng cụp mắt xuống, khó chịu .
- Tôi... làm phiền hai ?
Kiều Niên đầu Lina, tư thế của cô và Cố Châu. Thảo nào Lina hiểu lầm. Cô gần như lên Cố Châu, nên mỉm .
- Không , . Tôi chỉ đang xử lý vết thương của thôi.
Lina thấy lời Kiều Niên, cô nghiêm túc hỏi.
- Vậy cô chứ?
- Tôi . Đừng lo lắng.
Lina đặt tay lên ngực, thở phào nhẹ nhõm. Cô vội vàng .
- Ồ, thì . May mà cô . Tôi bác sĩ Ollie cô cần nhập viện. Tôi cứ tưởng cô thương nên vội vàng lái xe đến. May mà cô !
Cố Châu im lặng.
Kiều Niên mỉm dịu dàng với Lina. Ánh mắt cô dừng quần áo của Lina. Cô hình như đang mặc một bộ đồ ngủ màu trắng. Tóc tai rối bù, hình như mới rời khỏi giường.
Khi thấy ánh mắt sáng ngời của Lina, cô sững sờ. Cô dường như nghĩ điều gì đó nên hỏi.
- Cô gặp Trần Thanh ?
Nghe thấy lời Kiều Niên, Lina bất giác thở dồn dập. Cô dám thẳng mắt Kiều Niên. Cô ngại ngùng sang bên cạnh, khẽ đáp.
- Vâng, gặp .
- Trần Thanh ? Sao ở đây? - Kiều Niên hỏi với vẻ khó hiểu.
Tại tiệc đính hôn, Tổng thống dặn Trần Thanh đảm bảo an cho Lina. Là vệ sĩ riêng của Lina, đương nhiên luôn túc trực bên cạnh Lina.
Nghe thấy câu hỏi của Kiều Niên, Lina thở dồn dập. Nghĩ đến chuyện , cô mím môi, khó chịu .
- Anh ... ngày mai sẽ đến. Hiện tại bận.
Thấy Lina thêm gì nữa, Kiều Niên cũng hỏi thêm nữa. Dù đây cũng là chuyện riêng giữa Lina và Trần Thanh, nếu Lina thì cô cũng ép .