- Con hiểu .
Sau khi Kiều Niên và Tô Nhan chuyện xong, cô định cúp máy thì giọng yêu thương của bà Cố vang lên trong điện thoại.
- Là Niên Niên ? Tôi vài lời với con bé.
Lời của bà Cố tràn đầy nỗi nhớ nhung dành cho Kiều Niên.
Kiều Niên nhớ lúc bà Cố may váy cho , cô thử mặc. Lúc đó, mắt bà Cố sáng lên.
Từ khi cô bước khỏi bệnh viện tâm thần, đầu tiên đối xử với cô chính là bà Cố. Cô trải nghiệm sự ấm áp của gia đình từ bà Cố.
Nghĩ đến đây, Kiều Niên khỏi mỉm . Giọng mang theo chút vui mừng, cô gọi.
- Bà ơi!
Tô Nhan mỉm đưa điện thoại cho bà Cố. Bà Cố cầm điện thoại bằng hai tay, bà Kiều Niên màn hình, vẻ mặt trìu mến hỏi.
- Bữa cơm bên đó thế nào? Sao bà thấy cháu gầy ?
Kiều Niên nhịn .
- Bà ơi, cháu mới . Cháu giảm cân !
- Ở nhà thì thể béo lên . Con gái mập mới khỏe mạnh . - Bà Cố nghiêm nghị .
Thấy Cố Châu đến bên Kiều Niên, bà gọi.
- A Châu.
- Bà ơi? - Cố Châu vệ sinh. Anh ngờ Kiều Niên vẫn đang gọi video cho bà.
- Chăm sóc Niên Niên thường xuyên hơn nhé. Nhìn con bé gầy quá. Bà với cháu bao nhiêu , chăm sóc Niên Niên cho . Lần nếu Niên Niên về mà gầy nữa, bà sẽ tính sổ với cháu đấy. - Bà Cố với Cố Châu.
Cố Châu im lặng.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi hãy truyện ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
Bà Cố liếc phòng khách nữa. Thấy ba đứa trẻ , bà .
- Niên Niên, đừng bọn chúng nhảm. Bà nội từng trải qua chuyện . Phụ nữ sinh con, chính là bước qua cửa địa ngục. Hồi đó, cháu sinh ba đứa con một lúc. Cháu giữ gìn sức khỏe thật . Không thể sinh thêm nữa. Sinh con thật sự quá đau đớn!
Khi Kiều Niên lời bà Cố , trong lòng cô ấm áp.
- Bà nội, cháu hiểu . Thật A Châu thường chăm sóc cháu . Bà đừng lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1433-lai-sut-can-roi-sao.html.]
Bà Cố nghĩ Kiều Niên để tâm đến lời bà . Bà với Kiều Niên.
- Bà sẽ với A Châu vài lời. Vừa bọn trẻ vẫn em, chắc nó đang vui lắm!
Kiều Niên đưa điện thoại cho Cố Châu, khóe môi cong lên. Giờ đến lượt cô thầm.
Bà Cố Cố Châu, đang định lên tiếng thì Cố Châu .
- Bà ơi, đừng lo. Cháu luôn giới hạn của mà.
- Cháu giới hạn của ? Cháu đùa ? - Vẻ mặt của bà Cố căng thẳng, nghiêm nghị .
- Hồi đó cháu ảo tưởng quá. Nếu bà, cháu và Niên Niên sẽ bao giờ ở bên . Bà lo cho cháu đến phát ốm!
Cố Châu nên lời.
Bà nội dường như đúng. Anh thể phản bác bà .
Thấy Cố Châu im lặng, sắc mặt của bà Cố cũng trầm xuống. Bà .
- Dù thế nào nữa, chúng cũng thể để Niên Niên sinh con nữa. Một khi phụ nữ sinh con, cô bước nửa bước quan tài . Nếu cháu để con bé sinh con, chẳng Niên Niên sẽ mất mạng ?
Cố Châu: Lời bà nội tuy vẻ lạ, nhưng lý.
Bà Cố tiếp.
- Sau A Châu và A Niên lấy vợ vẫn sẽ con. Con của chúng sẽ là em ruột của con các cháu!
Lúc , những khác trong nhà họ Lục bước . Bà Cố họ và với giọng đầy ẩn ý.
- A Châu, cháu lớn tuổi còn lấy vợ? Cháu nên lấy vợ sớm , sinh thêm tám, mười đứa con nữa. Như thì nhà mới thể náo nhiệt .
Lục Châu sửng sốt.
Các em khác của nhà họ Lục đều che miệng khúc khích.
Lục Kỳ mỉm bước đến bên Lục Châu. Cô khẽ nhướn mày.
- Anh , nên tìm cho chúng em một cô chị dâu càng sớm càng . Như thì nhà mới thể náo nhiệt trở .
Ánh mắt Lục Châu dừng mặt Lục Kỳ. Dường như nghĩ điều gì đó, bình tĩnh .
- Anh là trai em. Em cần lo lắng cho , nhưng em vẫn còn nhỏ. Chưa thích hợp để yêu đương. Em nên cố gắng học tập.
Yêu đương?
Nghe thấy những lời , mặt Lục Kỳ lập tức đỏ bừng, ngượng ngùng sang bên cạnh.