Khách mời sân khấu đều la hét. Trong giây lát, cả nhà thờ trở nên hỗn loạn.
Vài đàn ông mặc vest đen, đeo kính râm bước từ cửa nhà thờ. Họ chĩa s.ú.n.g về phía cô. Mục tiêu của họ rõ ràng là cô.
Kiều Niên nhíu mày, hiểu chuyện gì đang xảy .
Thấy , ông Trần che chắn cho Kiều Niên phía và cùng cô bỏ chạy.
Tiếng s.ú.n.g vang vọng khắp nhà thờ, đạn bay vèo qua!
Sắc mặt Kiều Niên tái mét. Cô và ông Trần chạy một góc.
Những đàn ông vây quanh cô và ông Trần, tất cả s.ú.n.g đều nhắm cô. Kiều Niên cúi đầu, thể thấy những chấm đỏ dày đặc cô.
Kiều Niên chắc chắn sẽ chết. Tâm trí cô rối bời.
Ngay đó, ông Trần che chắn cho cô trong vòng tay. Tất cả đạn đều găm ông.
Cơ thể ông Trần đầy những lỗ thủng. Lòng Kiều Niên đau nhói, nước mắt chảy dài má. Cô nức nở, ôm chặt lấy ông Trần. Ngay đó, cô ông Trần đẩy ngoài cửa sổ.
Cô ngã. Dưới cửa sổ một đàn ông đang ôm cô. Cô chỉ nghĩ đến việc ông Trần đỡ đạn cho . Lưng ông Trần đầy vết đạn. Nghĩ đến đây, Kiều Niên đau đớn đến mức suýt ngất xỉu.
Tuy nhiên, ông Trần vẫn còn ở lầu. Kiều Niên cố gắng cứu ông, nhưng đám mặc vest đuổi theo cô!
Kiều Niên ngước ông Trần gục xuống bên cửa sổ. Ông Trần cô trìu mến, ánh mắt ngập tràn sự miễn cưỡng. Môi ông khẽ hé mở, nhưng cuối cùng chỉ thốt ba chữ.
- Anh yêu em!
Trước khi Kiều Niên kịp phản ứng, đàn ông bế cô chạy rừng cùng cô!
Mí mắt ông Trần dần cụp xuống. Ông ấn nút tay, cả nhà thờ lập tức nổ tung như pháo hoa!
- Không... - Kiều Niên hét lên!
Cô ngờ ông Trần c.h.ế.t cùng những đó.
- Không! Không! Không!
Mắt Kiều Niên mở to, thở dồn dập!
Cô đầu , thấy ánh mắt lo lắng của Cố Châu. Nước mắt buồn bã rơi lã chã. Cô nắm lấy tay Cố Châu, lo lắng .
- Nhanh cứu ông !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1168-ban-chet.html.]
Mỗi khi nghĩ đến việc ông Trần đỡ hết đạn cho cô để cứu cô, lòng cô đau nhói đến khó thở.
- Cứu ai? - Cố Châu Kiều Niên đang gặp ác mộng, nhưng vạch trần cô. Anh kéo Kiều Niên lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, dỗ dành như dỗ trẻ con.
- Anh sẽ cứu ông ngay bây giờ. Ông là ai? Ông ở ?
Lúc , Kiều Niên vẫn tỉnh khỏi giấc mơ. Cô trong vòng tay Cố Châu. Nghĩ đến nhà thờ đổ nát, cô khỏi nắm chặt chiếc áo mặt Cố Châu, .
- Ông Trần...
Khi Kiều Niên , Cố Châu sững sờ. Anh xuống đầu Kiều Niên với vẻ tin nổi. Nhận cô vẫn đang , thể tin những gì .
- Ông Trần? Em đang về thư ký của tập đoàn HH của MY, Trần ?
Kiều Niên nức nở trong vòng tay Cố Châu, nhưng khi thấy lời Cố Châu , cô mới từ từ ngừng .
Cô ngẩng đầu lên khỏi vòng tay Cố Châu.
MY.
Hai chữ như một quả bom, thiêu đốt cô đến tận xương tủy.
Lúc , cô mới nhận mơ thấy ông Trần nổ tung trong nhà thờ. Cô đôi mắt lo lắng của Cố Châu, dần dần bình tĩnh .
Kiều Niên hít một thật sâu. Thì chuyện chỉ là mơ.
Sao cô cảm thấy giấc mơ chân thực đến ?
Cô cảm nhận sự che chở của ông Trần, tình yêu ông dành cho cô, và cả nỗi đau xé lòng của ông.
Đây là mơ ?
Sao một giấc mơ khiến cô cảm thấy chân thực đến ?
Cứ như thể cô từng trải qua .
- Em chỉ gặp ác mộng thôi. Đừng sợ. Sẽ thôi. - Vừa , Cố Châu nhẹ nhàng vỗ lưng Kiều Niên, an ủi cô.
Kiều Niên gật đầu, cảm thấy bất ngờ.
Rõ ràng cô từng tiếp xúc nhiều với ông Trần. Sao cô mơ thấy ông chứ?
Kiều Niên rúc lòng Cố Châu, đưa tay ôm . Nghe tiếng tim Cố Châu đập mạnh, cơn ác mộng dần tan biến như sương mù dày đặc gió thổi bay.
Mặc dù , cô vẫn buồn.