Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1146: Ăn Thôi

Cập nhật lúc: 2025-08-30 07:45:38
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Kiều Niên , Tô Nhan càng thêm đau lòng.

- Hèn gì lúc thấy con, cứ cảm giác quen thuộc. Thì con là con gái của . Chắc hẳn là do mối liên kết giữa con. Cho nên mới tình cảm với con.

Nghe giọng dịu dàng của Tô Nhan, Kiều Niên nghĩ đến Cố lão phu nhân.

từng nhận sự ấm áp của một lớn tuổi từ Cố lão phu nhân. Giờ đây, cho cô sự ấm áp như .

- Mẹ ơi, đừng một ngày vui như thế . Con đói. Ăn thôi! - Kiều Niên thực sự Tô Nhan nữa.

Giờ thấy Tô Nhan , bà hụt . Cô giúp Tô Nhan xoa lưng.

Tô Nhan gật đầu. Bà khó khăn lắm mới thấy dễ chịu hơn. Bà .

- Ừ, con đúng. Ăn thôi!

Trước đây, bà luôn cảm thấy Đường chết. Mỗi ngày, bà đều tưởng tượng Đường vẫn còn bên cạnh .

Trong mơ, bà từng mơ tưởng về việc Đường lớn lên, nhưng dù mơ tưởng thế nào cũng vô ích. Trong mơ, Đường lúc nào cũng chỉ như một đứa trẻ ba tuổi.

Bà nghĩ đang mơ. Thậm chí bà còn mơ thấy Đường lớn lên, nhưng bà nhận tất cả đều là thật.

[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]

Tô Nhan từ từ hạ mắt xuống. Lúc đó, đáng lẽ bà tin rằng đời phép màu. Có lẽ bà thể tìm thấy Đường. Đáng lẽ bà dán thông báo tìm mất tích khắp thành phố An và bỏ nhiều tiền để tìm kiếm con bé. Có lẽ bà thể tìm thấy Đường sớm hơn.

Trong mơ, đôi khi bà hy vọng Đường sẽ tự về nhà. khi tỉnh dậy, bà nhớ Đường mới chỉ ba tuổi khi bắt cóc.

Một đứa trẻ ba tuổi thì gì chứ?

Tô Nhan cố gắng điều hòa thở. Bà nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên, dịu dàng .

- Đường, từ giờ trở hãy ở bên . Đừng cả. Mẹ sẽ bù đắp cho con, ?

Kiều Niên gật đầu.

Kiều Niên thật sự ngờ yêu thương sâu sắc đến .

Tuy "cô" mất từ ​​lâu, nhưng vẫn xây một sân nhỏ để cô nhớ mãi. Hơn nữa, còn dặn dò hãy nhớ đến cô. Khi cô trở về nhà, các em của cô đều vui mừng. Không ai trong họ tỏ buồn bã.

Kiều Niên cảm thấy nỗi đau khổ của chấm dứt.

- Ăn thôi. Đừng nữa. - Thấy mắt Kiều Niên đỏ hoe, Tô Nhan cẩn thận lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô.

- Sau , con nhất định sẽ là hạnh phúc nhất đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1146-an-thoi.html.]

Hạnh phúc.

Ánh mắt Kiều Niên rơi khuôn mặt Cố Châu cách đó xa. Cố Châu chớp mắt, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy dịu dàng.

Tô Nhan chăm sóc Kiều Niên trong lúc cô ăn. Sau khi lấy bình tĩnh, bà lạnh lùng liếc mấy đứa con trai vô dụng, bà toát khí chất lạnh lẽo.

- Nói cho , ai đề nghị giấu em gái các con?

Kiều Niên đang định ăn thì thấy lời của Tô Nhan. Cô thấy bốn trai của lập tức căng thẳng.

Lục Kỳ im lặng giơ tay lên, yếu ớt .

- Mẹ, con làm . Con nhát gan. Mẹ mà.

- Lục Trốn, im . Con triển vọng đến thế . - Tô Nhan cau mày , vẻ mặt vui.

Lục Kỳ cúi đầu, khẽ lẩm bẩm.

- Mẹ gọi con bằng biệt danh. Hừ!

Ánh mắt Tô Nhan rơi mặt Lục Châu, bà .

- Con là Cả. Nói cho chuyện gì đang xảy .

Lục Châu buông đũa xuống. Anh tối nay ăn uống tử tế là .

- Chuyện là do con làm. Không liên quan gì đến mấy đứa em trai của con.

Tô Nhan sững sờ. Bà ngờ ông chủ chuyện .

Khi Cả tìm thấy em gái, giấu con bé , cho bà .

Nỗi giận trong lòng Tô Nhan càng thêm mãnh liệt. Nếu sớm Đường của bà vẫn còn sống, bà sớm đoàn tụ với con bé .

- Nhắc gia quy ! - Tô Nhan lạnh lùng Lục Châu.

Lo Kiều Niên sợ hãi, bà sang Kiều Niên, ánh mắt lập tức dịu dàng.

- Ăn cho ngon miệng. Đừng xen chuyện khác.

Kiều Niên vẫn còn sững sờ. Cô chớp mắt vẻ khó hiểu. Cô ngờ thật sự đánh trai !

Lục Niên cũng buông đũa xuống, nhẹ nhàng .

- Mẹ, thật con cũng liên quan đến chuyện . Nếu phạt con, thì hãy dẫn con cùng!

Loading...