- Anh Cả và Hai, lúc hai đón em gái, thật ai gọi điện báo cho em cả! - Lục Nhiêu , thoáng chút ranh mãnh.
Anh liếc Lục Niên, khẽ nhíu mày.
- Anh Hai, thật vô đạo đức. Anh bảo em mặc đồ ấm, đừng để lạnh. Nếu em lạnh, em gái sẽ thương hại chúng . Anh chọn cho em một bộ đồ thường ngày, còn bắt em mặc áo phao, đội mũ và quàng khăn nữa chứ!
Lục Nhiêu vốn định mặc vest, nhưng Lục Niên nhảm, tập trung giữ ấm. Vừa ngoài, thấy Hai dang rộng đôi cánh như chim công!
Lục Châu kịp gì thì Lục Giang cũng bước ngoài. Anh mặc một bộ vest tối màu và khoác một chiếc áo khoác. Chiếc áo khoác chính là chiếc áo khoác đưa cho Kiều Niên đó. Anh sẽ giả vờ rằng em gái từng mặc cái đây!
- Sao các ở đây? - Lục Giang chỉnh khăn quàng cổ một chút liếc ba ngoài cửa.
Mọi kịp gì thì một giọng nữ dễ vang lên từ bên trong.
- Ôi trời, ở đây ?
Lục Kỳ ngạc nhiên các trai.
Lục Châu nhíu mày, ngạc nhiên Lục Kỳ.
- Em ?
- Chiều nay em tiết nên về sớm! - Lục Kỳ . Cô từng kể với các trai về chuyện hôm qua.
Theo Lục Kỳ, chuyện hôm qua giải quyết . Cô cần kể với các trai nữa.
Lục Kỳ mặc áo len xám nhạt, quần jean và áo khoác phao trắng!
- Hôm nay em gu đấy. - Lục Châu liếc Lục Kỳ. Bình thường Lục Kỳ mặc đồ thể thao rộng rãi, thoải mái. Ngoại trừ những buổi tiệc tùng thì hiếm khi Lục Kỳ ăn mặc lịch sự như .
- Gu của em vẫn luôn mà, chứ? - Lục Kỳ đảo mắt, đắc ý .
- Quần áo đây của em thời trang. Anh , thật nhé, nếu em ruột, gặp đường chắc chắn em sẽ gọi là chú!
Lục Nhiêu nhịn thành tiếng. Anh đánh giá Lục Châu đồng tình.
- Anh già nhưng trông già thật.
- Già cũng chẳng . Anh còn bạn gái mà. - Lục Kỳ chút sợ hãi, đổ thêm dầu lửa.
Lục Châu hít một thật sâu, bình tĩnh .
- Trêu cũng vô ích thôi. Em nghĩ xem chân thể cứu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1140-khau-vi-tot.html.]
Một cơn gió thoảng qua, khiến lạnh cả .
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
...
Cố Châu lái xe đến cổng biệt thự nhà họ Lục, đỗ xe bên cạnh.
Cố Châu và Kiều Niên kịp xuống xe, Lục Kỳ chạy đến cửa phụ. Cô mỉm , mở cửa.
- Chị!
- Kỳ Kỳ! - Kiều Niên mỉm với Lục Kỳ, với các trai cách đó xa.
- Anh Cả, Hai, Ba, Tư!
Lục Kỳ nắm tay Kiều Niên về phía các trai. Cô ghé sát tai Kiều Niên, thì thầm.
- Chị ơi, lát nữa em tin vui báo cho chị.
Kiều Niên mỉm với Lục Kỳ, ánh mắt tràn đầy tò mò.
Lục Kỳ ngẩng đầu lên, ưỡn ngực, chớp mắt tinh nghịch.
- Tin vui thật đấy!
- Em lạnh ? Chúng trong chuyện nhé? - Lục Châu , thấy mũi Kiều Niên đỏ bừng vì lạnh, trong lòng đau nhói.
- Vâng, , . Bên ngoài lạnh lắm. Vào trong nhanh . - Lục Kỳ cũng lo Kiều Niên cảm.
Kiều Niên nhớ lúc Cố Châu lái xe đến, các trai cô và Lục Kỳ đều đang ở cửa. Tức là họ ngoài đó lâu .
Làm cô thể lạnh khi là trong xe ?
Cả chỉ quan tâm xem cô lạnh . Anh quên mất là họ cũng lạnh.
Kiều Niên cảm động. Vừa định gì đó, một giọng nữ nghiêm nghị vang lên từ bên cạnh.
- Sao ngoài cửa thế? Còn ăn cơm nữa ?
Nghe thấy giọng , đều im bặt.
Kiều Niên sang, thấy một phụ nữ mặc đồ ngủ màu trắng đang trong sân.