Mỗi bức ảnh đều đánh dấu thời gian.
Tô Tuyết chuyển một triệu tệ tài khoản công ty ngày Tô Tuyết đưa Kiều Niên về nhà họ Kiều.
Tâm trí Kiều Sơn cuồng. Ông nhớ những gì Tô Tuyết đó. Lúc đó, Tô Tuyết rằng bà thích một triệu tệ của Kiều Niên nên đưa Kiều Niên về nhà.
Lúc đó, Kiều Sơn cứ cảm giác bất an rằng chuyện gì đó .
Kiều Sơn từ từ nhắm mắt và nghĩ về những gì xảy .
Theo Kiều Hân, Tô Tuyết thường đến tiệm làm . Lương của Tô Tuyết cao. Ông thường chuyển tiền cho Tô Tuyết, nhưng cũng cố định hàng tháng!
Theo Kiều Hân, Tô Tuyết hẳn nhiều tình. Những tình đó hẳn đều cần Tô Tuyết chi tiền cho họ!
Giờ thì, hình như Tô Tuyết lấy của Kiều Niên hơn một triệu !
Kiều Sơn chỉ ước gì thể đập vỡ điện thoại, xé nát bức thư ném xuống đất. Ông thể làm . Ông chỉ còn kìm nén cơn giận!
Tô Tuyết!
Vợ ngoan của ông!
Ở ngoài , cô dâm đãng đến thế!
là đồ khốn nạn!
Ánh mắt Kiều Sơn đầy sát khí. Ông chỉ xé xác Tô Tuyết thành từng mảnh!
Lúc , tiếng gõ cửa.
Kiều Sơn thu hồi sự căm hận trong mắt, gấp bức thư Kiều Hân bỏ túi. Ông hầu là một thằng cắm sừng!
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
Kiều Sơn cuối cùng cũng lấy bình tĩnh, nhưng mặt vẫn còn chút tức giận. Ông lạnh lùng .
- Vào !
Tô Tuyết buồn bã bước . Trong đầu bà chỉ nghĩ đến Kiều Hân nhốt. Kiều Hân là đứa con gái cưng của bà, bà khao khát trở thành nhốt!
Tô Tuyết kịp mặt Kiều Sơn. Tâm trí bà chỉ nghĩ đến chuyện của Kiều Hân. Mắt bà đỏ hoe, giọng nghẹn ngào.
- Ông xã, chúng làm bây giờ? Nếu Kiều Hân cứ thế mà tù, cuộc đời con bé sẽ tan nát mất. Chúng thể để con gái hủy hoại. Sao nghĩ cách gì đó ? A... làm gì ? Đau quá. A...
Tô Tuyết kịp hết câu, Kiều Sơn xe lăn hung hăng đập một cái ghế mặt Tô Tuyết. Ông đập liên tục, như đánh c.h.ế.t Tô Tuyết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1089-gai-hu.html.]
Tô Tuyết lập tức lùi vài bước để tránh đòn của Kiều Sơn. Bà Kiều Sơn với vẻ khó tin và chất vấn.
- Anh làm gì ? Vừa em còn vạch trần . Sao đánh em?
- Cô còn mặt dày nữa ?
Nếu Kiều Sơn vẫn quen với chân giả, chắc chắn ông dậy đánh Tô Tuyết từ lâu . Ông tức giận đến mức mắt đỏ hoe, thở hổn hển!
Tô Tuyết nép sang một bên, Kiều Sơn với vẻ mặt đau khổ. Bà chất vấn.
- Kiều Sơn, ông điên ? Chúng đang bàn bạc xem nên xử lý chuyện của con gái thế nào đây. Sao ông đánh ?
Tô Tuyết càng nghĩ càng tức giận. Con gái cưng của bà cướp mất, bà bối rối. Giờ Kiều Sơn còn đánh bà, bà buồn tức.
- Kiều Sơn, ngoài việc đánh mỗi ở nhà, ông còn làm gì nữa? Ông chỉ đánh ở nhà thôi. Ra ngoài thì hèn nhát. Sao lúc đó lòng một thằng đàn ông vô dụng như ông chứ!
- Dù hèn nhát đến thì vẫn hơn cô. Sao cô dám biển thủ công quỹ của công ty để nuôi đàn ông, nuôi nhiều tình như ? Cô giỏi lắm, nhiều đàn ông như mà thỏa mãn cô ?
Toàn bộ khuôn mặt Tô Tuyết cứng đờ. Bà Kiều Sơn với vẻ khó tin, đầu óc cuồng.
Lẽ nào Kiều Niên với Kiều Sơn chuyện ?
Kiều Niên, con đĩ đó!
Bà Kiều Niên sẽ bao giờ tha thứ cho bà!
Kiều Sơn lạnh lùng Tô Tuyết.
- Không ngờ coi thường cô. Cô chịu ở một như . Cô nuôi yêu ở bên ngoài. Phù, cô thật là hèn hạ!
Kiều Sơn càng càng tức giận. Ông chộp lấy chiếc đồng hồ báo thức bàn ném Tô Tuyết.
- Á!
Đồng hồ báo thức đập chân Tô Tuyết. Tô Tuyết hét lên đau đớn!
Tô Tuyết cúi đầu chân đập nát. Bà nhíu mày. Kiều Sơn thật sự g.i.ế.c bà ?
Không, Kiều Sơn sẽ g.i.ế.c bà. Nếu Kiều Sơn đưa bà tù vì tội tham ô thì ?!
Bà tù. Bà vấy bẩn mãi mãi.
- Ông xã, đừng tin lời con đĩ Kiều Niên đó. - Tô Tuyết vội vàng quỳ xuống bên cạnh xe lăn của Kiều Sơn, van xin tha thứ.
- Kiều Niên dối . Em lấy tiền của công ty vì gia đình em...
Chát!