Đôi mắt Kiều Niên thoáng hiện vẻ gian xảo. Cô gật đầu .
- Có chút bất ngờ nho nhỏ!
- Bất ngờ gì cơ? - Lâm Đào vội vàng hỏi.
- Nếu tớ cho thì sẽ còn bất ngờ nữa! - Kiều Niên mỉm .
Lâm Đào gật đầu tiếc nuối. Cô đưa cho Kiều Niên hai túi.
- Đây là những quả Nguyệt Quang quả mà .
- Cảm ơn đến! - Kiều Niên chân thành .
- Với quan hệ của chúng thì cần cảm ơn tớ. À mà, ở nhà họ Cố thế nào ? Nếu đối xử , tớ sẽ bảo vệ ! Tớ sẽ đảm bảo ai trong nhà họ Cố dám bắt nạt nữa! - Lâm Đào vỗ ngực, tỏ vẻ sợ hãi điều gì, dù chịu khổ vì bạn của .
- Tiểu thư, năm nay cô mới hai mươi tuổi. Gọi là chị! - Kiều Niên véo mũi Lâm Đào một cái.
Lâm Đào ho khan. Thấy ai ngó ngàng đến, cô nhỏ giọng .
- Có ngoài ở đây. Cho tớ chút mặt mũi !
- Được , . Cậu còn nhỏ nữa. Cậu trưởng thành . - Kiều Niên làm theo lời Lâm Đào.
Lâm Đào lệnh cho xe bán tải dỡ hết dược liệu xuống. Nói xong, cô với Kiều Niên.
- Niên Niên, tớ . Tớ về giúp ba lo liệu việc khánh thành bệnh viện ở ngoại ô phía bắc ngày mai. Ngày mai đến! - Lâm Đào nhét thiệp mời tay Kiều Niên.
- Được , ngày mai tớ nhất định sẽ .
Kiều Niên mỉm tiễn Lâm Đào . Sau đó, Kiều Niên sai hầu trong biệt thự chuyển thảo dược .
Cô đang chăm sóc vườn thuốc thì thấy tiếng bước chân phía . Cô và thấy Cố Châu đang cạnh hòn non bộ trong bộ vest may khéo.
Thấy Cố Châu đang chằm chằm, Kiều Niên thản nhiên hỏi.
- Anh ngoài ?
- Bác sĩ Kiều, đến giờ tắm thuốc ?
Áo sơ mi của Cố Châu cài cúc hết, cà vạt xanh đậm. Vẻ ngoài của quyến rũ, nhưng toát lên vẻ nghiêm nghị.
Tai Kiều Niên đỏ. Đây là đầu tiên cô thấy Cố Châu hợp tác như . Cô vội vàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-107-chu-dong-tam-thuoc.html.]
- Tôi lấy túi thuốc!
Kiều Niên hai bước thì Cố Châu chặn cô .
Cô lo lắng Cố Châu, vẻ mặt khó hiểu hỏi.
- Anh khỏe ?
- Không.
Kiều Niên nhíu mày nhưng rời ngay. Cô bước đến bên Cố Châu, đưa tay nắm lấy tay .
Cố Châu cúi đầu Kiều Niên.
Cô cẩn thận cởi cúc áo sơ mi của , xắn tay áo lên, đặt tay lên cổ tay .
Da tay cô ấm. Hơi ấm tinh tế truyền qua m.á.u đến từng ngóc ngách trong cơ thể, sưởi ấm cơ thể lạnh ngắt của .
Sau khi bắt mạch cho Cố Châu, Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm, .
- Anh thể dùng túi thuốc chúng dùng đây để chữa trị cho . Về phòng đợi . Tôi lấy thuốc!
Sau khi lấy túi thuốc, Kiều Niên về phía phòng Cố Châu. Khi ngang qua văn phòng của Cố Châu, cô thấy tiếng hét.
Kiều Niên khẽ nhíu mày.
Cô mở cửa văn phòng và thấy con rắn của Cố Châu đang quấn quanh cổ một cô gái trẻ.
Ánh mắt nó lóe lên tia nguy hiểm. Như thể con rắn sẽ cắn đứt cổ cô gái ngay lập tức.
Cô gái hét lên tuyệt vọng.
Kiều Niên kịp suy nghĩ. Cô nhanh chóng chạy tới, tóm lấy con rắn, giật phắt nó khỏi cổ cô gái.
Đau đớn, con rắn chút do dự cắn cổ tay Kiều Niên.
Khuôn mặt Kiều Niên nhăn nhó vì đau đớn. Cô bất cẩn ném con rắn , để lộ một vết cắn khủng khiếp cổ tay nhợt nhạt.
Con rắn đau đớn vì ngã. Không chút do dự, nó lao Kiều Niên, nhưng Kiều Niên tóm con rắn dài bảy tấc khi nó kịp tấn công.
Kiều Niên vội vàng lấy một cây kim bạc đ.â.m con rắn, khiến nó ngất xỉu!
Cô gái trẻ trong văn phòng ngã lăn đất vì sốc.
Cô ngờ trong phòng rắn!