Càng nghĩ, Hà Thành càng tức giận. Không khí yên bình Kiều Hân phá vỡ. Hắn tát Kiều Hân một cái, giận dữ .
- Mày dám cắn tao ? Mày c.h.ế.t !
Hà Thành đá chân thương của Kiều Hân, khiến cô kêu lên đau đớn.
- Thả , nếu , sẽ trả tiền cho !
Kiều Hân Hà Thành với đôi mắt ngấn lệ. Rõ ràng cô là con gái trời sinh, cô chịu nhiều đau khổ như ?
Người chịu đau khổ là Kiều Niên. Cô mới là bên cạnh reo hò khi Kiều Niên sỉ nhục!
Tại ?
Tại cô là oan?
- Nếu thả , sẽ cho thêm một triệu! - Ánh mắt Kiều Hân dần trở nên cứng rắn. Ai mà tiền cám dỗ.
- Một triệu ?
Hà Thành chậm rãi rút chân , Kiều Hân với vẻ trầm ngâm.
- Thêm ba triệu nữa!
- Được! Tôi cho thêm ba triệu nữa. Anh thả ? - Sợ Hà Thành đổi ý, Kiều Hân đồng ý ngay chút do dự.
Hà Thành vốn là một tham lam. Thấy Kiều Hân đồng ý chút do dự, khẩy.
- Tôi nghĩ ba triệu là đủ. Mười triệu. Mười triệu, sẽ thả cô!
- Anh...
- Chuyển tiền ngay! - Hà Thành kẻ ngốc. Nếu Kiều Hân nuốt lời thì ? Tất nhiên, lấy tiền .
Kiều Hân chỉ nhiều nhất năm triệu. Cô nhiều tiền đến thế. Giờ cô thể nào xin tiền trai nữa. Nếu trai cô cô vẫn đối phó với Kiều Niên, chắc chắn sẽ mắng cô.
Nghĩ đến đây, Kiều Hân ngập ngừng .
- Tôi đủ tiền. Tôi sẽ gọi điện cho nhờ bà chuyển tiền cho . Bà ...
- Cô đùa ? Lúc ở nhà họ Lục, họ kể cho chuyện . Mẹ cô gửi cô đến cho Lục Châu. Cô nghĩ cô sẽ cho cô tiền ? - Hà Thành nhướn mày.
Kiều Hân cảm thấy như dội một gáo nước lạnh lòng. Cô Hà Thành với vẻ mặt khó tin.
- Anh bậy. Mẹ làm thể làm !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1044-bi-uc-hiep.html.]
Trước đó, Lục Châu cũng với cô rằng cô gửi đến.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
cô suy nghĩ lâu. Mẹ cô yêu thương cô như , đối xử với cô như , bà thể làm như ?
Lục Châu nhất định đang dối cô. Anh gây bất hòa. Cô sẽ mắc lừa !
- Hãy dùng đầu óc . Nếu Lục Châu với Tô Tuyết rằng sẽ xử lý trai cô nếu Tô Tuyết giao cô cho , cô nghĩ cô sẽ giao cô cho ? - Hà Thành thở dài bất lực. Xem tiền đó thể nào .
Ban đầu nghĩ nếu mười triệu thì tù vài năm cũng . Giờ , đành làm theo lời Lục Châu.
- Không , thể nào! - Kiều Hân đến nỗi mặt mũi đầy nước mắt. Cô lấy tay lau nước mắt và lắc đầu nguầy nguậy.
- Không thể nào. Mẹ sẽ bao giờ làm . Anh dối!
- Tôi dối ư? Nếu dối, tại cũng bắt? Cô nên vui vẻ . Nếu cô còn hữu dụng, cô tù ! Cô cứ chơi với . Cô sẽ mất một bộ phận nào cơ thể . Khóc lóc làm gì!
- Đừng động . Tôi đang dối ! - Kiều Hân giận dữ hét lên.
- Sao cô hung dữ với như ? Cô nên trả thù cô và hỏi bà tại bà giao cô cho Lục Châu!
Kiều Hân cảm thấy như sét đánh.
Mẹ cô, mà cô tin tưởng nhất, làm chuyện như ?
Kiều Hân kịp hồi phục sự phản bội của Tô Tuyết, cô đè xuống Hà Thành.
...
Sau khi Hà Thành tắm rửa xong, thẳng phòng tắm. Hắn vẫn ngân nga một giai điệu trong phòng tắm, trông vẻ đang vui vẻ.
Kiều Hân trông như một con búp bê cũ bỏ rơi sàn nhà. Làn da trắng như tuyết của cô đầy vết thương, mặt còn in hằn vài dấu tay.
Lông mi cô chớp chớp vài cái từ từ mở mắt.
Tại ?
Tại bỏ rơi cô?
Rõ ràng cô bụng và xinh .
Cô làm gì sai?
Liệu Chúa đang hành hạ cô như thế ?