Một nụ dịu dàng hiện lên khuôn mặt Tống Vũ. Cô nắm lấy tay Lục Kỳ và nghiêm túc gật đầu.
- Ừ!
Nụ khuôn mặt Lục Kỳ càng thêm rạng rỡ. Nhìn pháo hoa, lòng cô tràn ngập niềm vui.
Pháo hoa vẫn đang nổ. Lục lão phu nhân nắm tay Kiều Niên về phía từ đường. Bà mỉm và .
- Đường, bây giờ chúng sẽ đến thăm tổ tiên. Tổ tiên của chúng ở thế giới bên chắc hẳn và ban phước cho cháu!
Kiều Niên đồng ý.
Mọi vội vã theo.
Đi đến cửa từ đường, quản gia mỉm đó. Dưới đất một lò than.
Quản gia mỉm .
- Tiểu thư, cô trở về, bước qua lò than , tương lai tiểu thư sẽ cuộc sống sung túc.
Lục lão phu nhân mỉm với Kiều Niên.
- Cháu đừng sợ. Lửa lớn . Sẽ làm cháu thương .
Kiều Niên cảm động. Cô ngọn lửa nhỏ trong lò sưởi thể làm thương, nhưng sự quan tâm của bà nội sưởi ấm trái tim cô.
Theo truyền thống Trung Quốc, lửa sẽ thiêu rụi xui xẻo để gia đình cuộc sống sung túc hơn.
Kiều Niên khẽ vén váy bước qua lò sưởi.
Hành động giản dị của Kiều Niên đáng giá hơn hai mươi năm chờ đợi của Lục lão phu nhân. Mắt bà đỏ hoe, vội vàng vỗ tay thật to.
Mọi cũng vỗ tay, mỉm với Kiều Niên.
Sau khi bước qua lò than, Lục lão phu nhân dẫn Kiều Niên từ đường. Trong từ đường hơn mười hàng bài vị. Những bài vị chính là tổ tiên của họ Lục.
Bà Lục liền thấy một tấm bia tưởng niệm nhỏ ở hàng . Bà bước lên một bước, lấy tấm bia tưởng niệm xuống, ôm chặt trong lòng. Bà cúi chào tổ tiên và lẩm bẩm.
- Tổ tiên, con thực sự xin . Trước đây con phạm sai lầm. Cháu gái lớn của chúng con, Lục Niên, vẫn còn sống và khỏe mạnh. Con bé cả. Xin tổ tiên phù hộ cho con bé bình an!
Những ngọn nến trong từ đường thắp sáng rực rỡ. Kiều Niên quanh, cuối cùng ánh mắt dừng ở bà Lục.
Bà Lục kéo Kiều Niên giữa và nghiêm nghị với tổ tiên bên cạnh bia tưởng niệm.
- Tổ tiên, đây là cháu gái lớn của chúng con. Con mong các vị hãy nhớ đến con bé và luôn phù hộ cho con bé!
Nói xong, bà Lục đưa tấm bia tưởng niệm trong tay cho quản gia và dặn dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1025-buoc-qua-lo-than.html.]
- Nhớ gói nó bằng vải sa tanh đỏ. Sau khi sư phụ xem xong, hãy chọn một ngày và vứt bỏ tấm bia tưởng niệm làm cho Đường năm xưa!
- Vâng.
Nói xong, quản gia nhanh chóng rời với tấm bia tưởng niệm.
Lục lão phu nhân đến tủ hương bên cạnh, lấy ba nén hương, đưa cho Kiều Niên, nhẹ nhàng dặn dò.
- Đường, mau đến dâng hương cho tổ tiên, báo cho tổ tiên cháu về!
Kiều Niên gật đầu.
Cô cầm nén hương giữa từ đường, tay cầm nén hương đang cháy, cúi đầu nghiêm trang, vẻ mặt thành kính.
Nói xong, cô cắm nén hương lư hương, khói hương bay lên trời.
Lục lão phu nhân khói hương, khỏi mỉm . Xem tổ tiên quý Đường, nguyện ý bảo vệ cô.
Sau khi Kiều Niên dâng hương xong, cô sang một bên cùng Lục lão phu nhân.
Lục Châu dẫn các em nhỏ đến dâng hương. Khi họ dâng xong, Kiều Niên thấy Cố Châu vẫn bên cạnh.
- Đến lượt dâng hương . - Kiều Niên mỉm .
Mọi dõi theo ánh mắt Kiều Niên, thấy cô đang chuyện với Cố Châu.
Trong từ đường nhà họ Lục, là tổ tiên họ Lục. Với câu , Kiều Niên thừa nhận cô và Cố Châu là vợ chồng.
Cố Châu những khác, mà thẳng đến bên cạnh Kiều Niên.
Kiều Niên lấy thêm ba nén hương đưa cho Cố Châu. Sau đó, cô cũng cầm ba nén hương, dịu dàng Cố Châu.
- Anh cùng em dâng hương.
Lục lão phu nhân bên cạnh Kiều Niên bỗng trầm xuống. Vẻ mặt bà nghiêm nghị, như thể vui.
Cháu gái mà bà mong ngóng trở về kết hôn. Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến bà vui.
Tuy nhiên, khi thấy ánh mắt dịu dàng của Kiều Niên Cố Châu, bà bất lực thở dài.
Con gái lớn lên , thể giữ .
Xem cháu gái bà thích Cố Châu.
Lục lão phu nhân là sẽ phá vỡ hôn nhân của cô, nên bà .
- A Châu, nếu cháu và Đường kết hôn, thì bây giờ cháu là con rể của nhà họ Lục chúng . Cháu nên cùng Đường thắp hương.