Thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Kiều Niên, Cố Châu mỉm hỏi .
- Em đến biệt thự Đông Giang ?
- Được. - Kiều Niên bất đắc dĩ đồng ý. Cô trừng mắt Cố Châu.
Một đàn ông ham t.ì.n.h d.ụ.c thật đáng sợ. Anh suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện đó!
Đôi mắt Cố Châu tràn ngập ý . Anh tiến gần mặt Kiều Niên, định hôn cô, nhưng Kiều Niên tránh .
Kiều Niên nghiêm nghị .
- Đừng đùa nữa. Em mới trang điểm xong. Hôm nay em còn đến nhà họ Lục. Em trang điểm nữa!
Cố Châu chằm chằm môi Kiều Niên chớp mắt. Anh l.i.ế.m môi tiến gần cô.
Kiều Niên Cố Châu tiến gần , cô nhanh chóng hiểu ý của Cố Châu.
- Đừng đùa nữa!
- Lâu em chủ động.
Kiều Niên sững sờ. Sao cô cảm thấy Cố Châu đang làm nũng nhỉ?
Khoảng thời gian , cô quả thực mấy khi chủ động. Dù thì Cố Châu cũng luôn chủ động. Cô chỉ cho đối phương chút riêng tư thôi.
Cố Châu chỉ miệng .
Kiều Niên Cố Châu sẽ dừng cho đến khi đạt mục đích. Cô mím môi, nhích gần Cố Châu một chút.
Tim cô đập càng lúc càng nhanh, dám mắt Cố Châu.
Hai làm hết thứ. Cô chủ động hôn , mà giờ đây cô vẫn vô cùng căng thẳng.
Kiều Niên nhanh chóng áp sát môi Cố Châu. Vừa định rời , Cố Châu túm lấy gáy cô.
- Ư...
Kiều Niên lên tiếng theo bản năng, ngờ Cố Châu lợi dụng .
Khoảng mười phút , ngay lúc Kiều Niên sắp ngạt thở, Cố Châu cuối cùng cũng buông cô .
Kiều Niên thở hổn hển. Má cô ửng hồng, môi đỏ mọng sưng. Cô trừng mắt Cố Châu.
Theo Cố Châu, ánh mắt của cô quá quyến rũ.
- Niên Nhi, em như ? - Giọng Cố Châu trầm thấp, như rượu vang đỏ êm dịu.
- Em nghĩ khi chúng chuyển đến biệt thự Đông Giang, em cùng lập ba điều kiện. - Kiều Niên dừng một chút tiếp.
- Nếu , em sẽ ở đó nữa.
- Nói cho . - Giọng Cố Châu trầm thấp. Anh nắm lấy tay Kiều Niên, nhẹ nhàng nhéo những ngón tay thon dài của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1009-dung-dua-nua.html.]
Kiều Niên đảo mắt một cách gian xảo .
- Em bây giờ. Đến nơi em sẽ .
Môi Cố Châu cong lên. Anh thứ , nên định thêm gì nữa.
Nhìn thấy Cố Châu vui vẻ như , Kiều Niên nhíu mày.
Kế hoạch của đàn ông thành công. Anh thậm chí còn cách che giấu. Ít nhất, bề ngoài trông vui vẻ cho lắm.
Kiều Niên bóng tối trong mắt Cố Châu và .
- Tối qua chắc chắn ngủ ngon. Hôm nay ở nhà ngủ . Em sẽ về nhà họ Lục một .
- Không. - Cố Châu lắc đầu.
Nét mặt Cố Châu trở nên nghiêm túc. Anh nghiêm túc .
- Anh hứa với em . Anh sẽ nuốt lời .
Kiều Niên dậy, thấy Cố Châu cũng dậy. Không hiểu , đây là đầu tiên cô cảm nhận áp lực từ Cố Châu.
Kiều Niên nghĩ rằng Cố Châu cũng lo lắng cho nên gật đầu.
Cô bước ngoài. Vừa hai bước thì Cố Châu nhanh chóng bước tới.
Cố Châu bước tới bên Kiều Niên, khoác tay cô.
Kiều Niên liếc Cố Châu, khóe môi khẽ cong lên. Cô nắm lấy tay Cố Châu.
Cô vẫn còn nhớ đầu tiên nắm tay Cố Châu. Lúc đó, lạnh lùng và xa cách.
Cô chỉ là vợ danh nghĩa của .
Lúc đó, Kiều Niên bao giờ nghĩ rằng cô gần Cố Châu đến .
Cô bao giờ nghĩ rằng họ sẽ yêu .
Khi hai đến phòng ăn, bà Cố và hai đứa nhỏ sẵn ở bàn ăn.
- Bố, !
- Bố, !
Tiểu Thi và Cố Kỳ gọi to.
Bà Cố mỉm mời hai xuống.
- Niên Niên, hôm nay cháu về nhà họ Lục ?
- Vâng. Ăn xong cháu sẽ qua đó.
Nghe thấy ba chữ "nhà họ Lục", Kiều Niên khỏi chút lo lắng.