Hạ Vy vội chạy tới mở cửa cho Quốc Tuấn.
“Cửa phòng khoá mà.”
Quốc Tuấn mỉm , hỏi thăm việc học hành của Hạ Vy mà đả động gì tới giống như là vô hình trong mắt .
Đùng một cái, chốt hạ một câu khiến giật b.ắ.n :
“Hạ Vy ngoài một lát. Anh chuyện riêng với Bảo Anh.”
Tôi vội xua tay, ngăn Hạ Vy :
“Không cần . Em cứ ở đây .”
Tôi dứt lời thì Hạ Vy chạy ngoài.
Quốc Tuấn , nhẹ nhàng hỏi nhưng trong ánh mắt hiện lên ý :
“Rõ ràng em làm bộ những lời nhưng khi Hạ Vy ngoài em phản ứng ngay.”
Tôi chút hổ, cúi gằm mặt. Tôi bao biện cả. Tôi thừa nhận bản để ý tới nhất cử nhất động của con xuất sắc . Chỉ điều nhất thời nghĩ thông suốt chuyện mà thôi.
Quốc Tuấn vươn tay cầm lấy quyển tạp chí khoa học giá sách mặt .
“Em cũng ?”
Tôi khẽ gật đầu. Đây là tài liệu khó khăn lắm một sinh viên như mới thể tiếp cận. Chính xác là mượn nó của thầy Học. Vì là tài liệu nước ngoài nên thầy đặc cách cho trong một tuần trả . Đương nhiên cách của riêng , lập tức đem hàng photo cất cho một bản để nghiền ngẫm.
Thú thực là cho dù là tài liệu tiếng Việt, trong một tuần cũng thể nhớ hết chứ đừng là tiếng Anh như .
Tôi thành thật với kế bên:
“Em nhưng cũng chỉ hiểu phần nào thôi. Em còn cẩn thận dịch công trình của giáo sư Việt tại đại học Califonia Hoa Kỳ.”
Quốc Tuấn nhếch môi với vẻ hài lòng:
“Hâm mộ ?”
Tôi bật . Người làm như chính là tác giả bài . Dù đó cũng là bậc tiền bối, tranh thủ hỏi bài cũng thành vấn đề nhỉ. Nghĩ là làm, liền :
“Bài về công nghệ sản xuất chế phẩm sinh học nano Bạc-Chitosan kết hợp thuốc trị nấm nhằm tăng hiệu quả phòng trừ bệnh do nấm gây em thấy nhưng hiểu hết ...”
Dứt lời, cầm quyển tạp chí từ tay bên cạnh, mở bài chỉ cho bên cạnh.
“Đây .”
Anh mỉm , lập tức giảng thêm cho về những kiến thức ở trong đó. Chỉ điều cũng thông minh thì . Nghe tai mà kiến thức giống như chạy qua tai khác “lao” ngoài .
Thấy vẻ tập trung, kế bên lấy tay cốc đầu một cái đau điếng.
“Đừng tưởng em là bạn gái mà đánh nhé. Được chính chủ giải thích còn hiểu thì em học hành kiểu gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-yeu-hoa-hoc/chuong-7.html.]
Tôi choáng tới mức đánh rơi cả chiếc bút bi tay. Làm thể chứ? Vẫn con trai thầy Học xuất sắc nhưng cái tên tạp chí là ?
Tôi mở trang đầu. Cái tên dấu thể là Tuân hoặc Tuấn. Hai chữ cái tắt là T và Q dịch là Trần Quốc Tuấn. Nghĩ tới đây tủm tỉm .
Người bên cạnh lạnh lùng :
“Trịnh Quốc Tuấn.”
Thấy tỏ thái độ nghi ngờ, “cao hứng” cho xem bản gốc từ trong điện thoại.
“Vốn định khoe mẽ gì nhưng em quan tâm bài của thì tay thôi. Dù cũng đánh nhanh thắng nhanh mà.”
Tôi liền sang định vài câu cho ngầu nhưng đúng lúc cũng sang . Ở cách gần như , đột nhiên môi chạm môi. Tôi hoảng quá nên thiếu chút nữa ngã khỏi ghế. Cũng may là nhanh tay nên đỡ . Chỉ điều khi thoát nạn thì cả dính sát “cao thủ” kế bên mà thôi.
“Em… em .” Tôi ấp úng.
Quốc Tuấn mỉm :
“Cẩn thận một chút. Không cứ hở là sẽ tấn công em . Không cần sợ như sợ cọp . Nụ hôn tính. Chỉ là tai nạn thôi.”
Tôi cúi gằm mặt, dám ngẩng lên bên cạnh. Có ngu mới tin lời .
lúc , giật vì tiếng bước chân. Cô Lan vui vẻ :
“Hạ Vy kể hai đứa đang nghiên cứu tài liệu. Mẹ mang gừng tới uống cho ấm .”
Dứt lời, cô sang Quốc Tuấn:
“Con cũng thôi. Bảo Anh dù cũng thi xong. Con bé cũng cần nghỉ ngơi chứ.”
Tôi vội xua tay:
“Không ạ. Chẳng mấy khi con hỏi bài .”
Tôi một nửa là thật lòng, một nửa là c.h.é.m gió cho vui mồm. Không ngờ kế bên hài lòng, phán một câu:
“Như thì mỗi tuần một sẽ ở nhà để kèm em học. Em chỉ học giỏi lý thuyết. Thực hành còn ngu ngơ lắm. Kỳ tới đến phòng thí nghiệm ở viện Hoá học . Đừng làm mất mặt gia sư của em.”
Tôi ho lên sặc sụa. Tôi gia sư hồi nào? Hơn nữa làm gì đủ tiền trả cho chứ.
Thấy phản ứng của , cô Lan tủm tỉm :
“Hai đứa học tiếp . Hạ Vy buôn chuyện xong lăn ngủ ở phòng bố .”
Tôi lí nhí lời cảm ơn cô Lan cắm mặt đám sách vở mặt.
“Anh bận việc như cần vì em mà mất thời gian ạ.”
Người nào đó tủm tỉm :
“Tôi chỉ đang đầu tư thôi. Học cùng cũng là một cách bồi dưỡng tình cảm đấy.”