Suốt cả buổi tối ngày hôm đó tập trung . Trong bữa cơm luôn cảm giác nào đó thẳng . Dù rằng tần xuất hiện của tăng lên đáng kể từ khi kết thúc việc giảng dạy ở trường nhưng đây là đầu Quốc Tuấn ngủ nhà bố nhiều năm học tập ở nước ngoài.
Hạ Vy bận ôn thi nên nhận hết việc nhà. Dù mấy việc đơn giản đó cũng làm khó . Chỉ điều hôm nay màng hình tượng mà xuống bếp.
“Dù hôm nay cũng ở đây. Chút việc sẽ cùng làm với em.”
Nói , Quốc Tuấn vui vẻ dùng nước rửa bát chế từ những nguyên liệu từ thiên nhiên như bồ hòn, quế để rửa bát. Thấy ngây , tiếp lời:
“Còn đó ? Em tráng bát úp lên giá .”
Tôi làm theo, quên lời cảm ơn với bên cạnh.
“Em thắc mắc vì thích em ?”
Tôi thực sự tò mò. Chúng hề chuyện cùng khi du học, những thế lúc đó vẫn chỉ là một đứa bé.
“Em ở chung phòng với Hạ Vy, chắc chắn em con bé thường xuyên gọi điện cho mỗi buổi tối.”
Tôi khẽ gật đầu. Đương nhiên là . Những lúc như thường ở bàn học, tập trung làm bài tập của .
“Hạ Vy luôn bật camera phía . Thực lúc đó là em.”
Nói xong, nhăn nhăn nhở nhở:
“Dáng cũng bá đạo thật. May là em học cũng khá đấy chứ kiểu cho chân lên ghế như nếu là em gái thì no đòn .”
Tôi ngước mắt bên cạnh:
“Vậy đó em là con nhóc ngày xưa ?”
“Đương nhiên là . Em là niềm tự hào trong mắt bố đấy.”
Dứt lời, Quốc Tuấn nghiêm túc :
“Tôi là coi trọng cả kết quả lẫn quá trình. Nếu như em chăm chỉ, nhất định kết quả cũng chẳng . Chẳng thể ăn may cả đời đúng nào.”
Tôi nhoẻn miệng . Tạm gác câu chuyện ban chiều thì thấy đúng là tấm gương sáng chói. kinh nghiệm yêu đương của là con tròn trĩnh. Tôi cũng chẳng bản tìm kiếm một hình mẫu như thế nào nữa.
…
Khi về phòng cùng Hạ Vy thì con bé đang tập trung xem bài giảng. Tôi lên tiếng mà bàn học cách đó xa. Chỉ điều đầu óc tập trung , mở giáo trình liền hoa cả mắt. Mấy phương trình phản ứng chẳng khác nào chữ của ngoài hành tinh.
Thấy biểu hiện bất thường của , Hạ Vy tủm tỉm :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-yeu-hoa-hoc/chuong-6.html.]
“Chị em . Từ lúc ở nhà trai em về đến giờ chị lạ lắm. Cứ như mây gió .”
Nói xong, cô nở một nụ tinh quái:
“Có … trai em gì ?”
Nghe đỏ mặt, vội xua tay:
“Không … gì.”
“Em tin .”
Dứt lời, Hạ Vy thành tiếng:
“Anh trai em tuy lớn tuổi nhưng yêu đương mới là đầu. Nếu gì chị đừng trách . Học nhiều ngộ chữ mà.”
Tôi gì, cố gắng cắm mặt đống sách vở.
Hạ Vy tủm tỉm , kéo tay :
“Chị nhớ bộ váy hoa nhí màu xanh ?”
Tôi khẽ gật đầu. Đó là chiếc váy em tặng hôm sinh nhật. Đương nhiên là nhớ . Chiếc váy đó size S nhưng mặc vẫn vẻ dài hơn váy bình thường một chút.
“Đó là quà trai em mua đấy. Em làm gì tiền mua đồ như . Anh tặng chị nhưng chị thậm chí còn nhớ ở đời chứ. Em đoán là trai em ban đầu chỉ tò mò về chị nên hỏi thăm qua bố xem con bé ngày xưa học hành , ngờ càng lớn càng xinh.”
Nói Hạ Vy tháo cặp kính cận của đặt xuống bàn.
“Quả nhiên bỏ kính còn mang dáng vẻ bác học nữa.”
Tôi bật :
“Em ôn thi mà nhiều .”
Hạ Vy bĩu môi:
“Chị làm như em học kém lắm . Em học cũng nghỉ ngơi, thư giãn chứ.”
Giờ mới con nhóc bên cạnh kiểu “giải trí” lạ lùng như . Tự nhiên em nhà hùa trêu là ?
lúc , tiếng gõ cửa khiến giật .
“Anh ?”