TÔI YÊU HOÁ HỌC - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-07-12 06:29:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi , cố mỉm nhưng trong lòng thoải mái cho lắm. Những thứ cơ bản như đương nhiên là nắm rõ, cần gì ông thầy nhắc cơ chứ.

Cô Lan theo chúng , thành tiếng:

“Tuấn , con đừng quá khắt khe với Bảo Anh. Con bé cũng khác gì Hạ Vy cả.”

Tưởng rằng ông thầy mới xuất hiện sẽ đồng ý với cô Lan nhưng hề, thậm chí còn lập tức vạch rõ giới hạn với .

“Em làm thể giống như em gái con .”

Cô Lan khẽ gật đầu:

“Phải . Phải …”

lúc , Hạ Vy bước nhà, tay là hai ly sữa cỡ lớn.

“Chị Bảo Anh. Mua đúng loại chị thích .”

Tôi định đưa tay cầm lấy ly sữa mặt thì nào đó nhanh hơn

lúc lắm. Anh đang khát.”

Nói ông thầy uống cạn một , để mặc con nhóc là thèm tới nhỏ dãi. Ly sữa đó là Hạ Vy mua tặng để kỷ niệm đầu tiên em điểm bảy môn Hoá học. Ấy mà ông thầy nẫng tay .

Thấy xị mặt, bật :

“Để lát nữa đền em ly khác.”

“Không cần ạ.” Tôi cố gắng che giấu tiếng lòng. Chẳng lẽ lúc lao đòi đền bù ly sữa mà khó khăn lắm mới .

Hạ Vy nháy mắt với trai :

“Full topping nha hai.”

Tôi vội xua tay:

“Không cần ạ. Em thật đấy.”

Thầy Tuấn và Hạ Vy bỏ ngoài tai lời của . Hai bọn họ cắm mặt điện thoại để đặt sữa. Tôi chỉ còn tập trung món nem rán của . Không ông thầy hắc ám ngấm ngầm đòn triệt hạ khi tốn mấy chục nghìn mua sữa .

Bữa cơm ngày hôm đó diễn trong khí vui vẻ, đầm ấm. Không ngờ thầy Tuấn xuất sắc tới . Quyết định về nước của thầy khiến chút khó hiểu. Rõ ràng điều kiện làm việc ở nước ngoài như . Vì lý do gì mà thầy mạo hiểm khởi nghiệp tại quê nhà chứ.

Tôi nén nổi tò mò nên hỏi:

“Thầy… khi nào thầy dọn về sống cùng bố ạ?”

Thầy Tuấn liền lớn:

“Em mong thấy hàng ngày ?”

Tôi vội vàng đặt bát đũa xuống:

“Không… Em chỉ thôi.”

Nói xong, sang cô Lan:

“Cô ơi, con nghĩ kĩ . Cô và thầy cho phép con chuyển ký túc xá ạ?”

Cô Lan tủm tỉm :

“Con ở đây với chúng chứ?”

Hạ Vy chen :

“Phải đó chị Bảo Anh. Chị còn ôn luyện cho em cơ mà.”

Thầy Tuấn thấy ấp úng, nên lời liền mỉm :

“Là sợ ở cùng nhà với đúng ? Tôi cho em về nước hơn hai tháng .”

Tôi ngạc nhiên, hai mắt mở to đối diện. Những hai tháng mà thầy ghé qua nhà nào ?

Như suy nghĩ của , thầy Tuấn tiếp lời:

“Tôi ở chung cư gần trường chúng . Bố cũng tới đó nhiều . Sợ con nhóc ngốc nghếch là em đòi ngoài ở nên bố kể cho em thôi.”

Thầy Học khẽ gật đầu:

“Con trai gần ba mươi tuổi ế chỏng chơ nên vứt đường cũng chẳng ai hốt. Chúng lo về nó. Con thì khác. Bố con gửi gắm con cho chúng . Thực sự chúng yên tâm khi con sống bên ngoài.”

Tôi chỉ lí nhí lời cảm ơn với thầy cô mà thôi. Tôi cả cô Lan và thầy Học để yêu quý nhưng như đắc tội với thanh niên ế .

Lúc , đột nhiên Hạ Vy khúc khích.

“Con nghĩ thiên tài Hoá học của bố còn ế lâu . Dạo gần đây cũng rung rinh phái đấy.”

Thầy Tuấn liền trừng mắt:

“Em mở miệng chẳng ai em câm .”

Hạ Vy bĩu môi:

“Em .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-yeu-hoa-hoc/chuong-2.html.]

Đột nhiên, miếng nem ròn rụm từ đĩa “bay” thẳng bát khiến giật .

Thầy Tuấn hắng giọng:

“Ăn nhiều một chút. Bố chắc chắn mang tiếng với hai bác bên đấy .”

Tôi còn đang ngơ ngác thì Hạ Vy giải thích:

“Ý của em là chị gầy. Chị cần ăn nhiều để da thịt hơn.”

Ồ. Giờ mới kiểu tiếng Việt mà vẫn cần phiên dịch. Tôi khẽ gật đầu:

“Cảm ơn thầy.”

Cô Lan hết thầy Tuấn:

“À… mà ở đây trường học. Bảo Anh cứ gọi Tuấn là thôi. Tuy rằng nó lớn tuổi nhưng cũng tới mức xếp hàng chú nhỉ.”

Dứt lời, cô Lan huých nhẹ cánh tay thầy Học:

ông lão?”

Thầy Học nhấp một chút bia trong cốc mỉm .

. Bảo Anh quen gọi chúng là thầy cô nên cũng khó sửa. Cứ đổi từ cách xưng hô với thằng Tuấn .”

Tôi hiểu hết ý trong lời của thầy nhưng vẫn cho phép.

Người nào đó thấy liền nhoẻn miệng .

“Tuy là một nhà nhưng sẽ nể mặt bố mà nương tay với em . Học giờ của cần tập trung một chút. Đừng ngáp ngắn ngáp dài bàn.”

Tôi cúi gằm mặt, nhỏ giọng :

“Em xin ạ. Tại tối qua em xem phim.”

Hạ Vy và cô Lan hai mắt lập tức sáng lên:

“Tập 25 lên sóng ?”

Tôi khẽ lắc đầu:

“Chưa phụ đề ạ. Chắc đêm nay mới .”

Nghe Hạ Vy lớn tiếng đề nghị:

“Vậy tối nay qua phòng bọn con xem .”

Cô Lan hào hứng:

“Mẹ mua cả bắp rang bơ đấy.”

Thầy Tuấn liền đen mặt:

“Em cần ngủ ? Bài vở mà làm xong thì đừng mà vác mặt tới lớp.”

Tôi tủm tỉm , chỉ lên lầu:

“Bài thầy em làm xong từ chiều . Hơn nữa ngày mai là chủ nhật.”

Hạ Vy liền lè lưỡi, chọc tức trai.

“Anh đừng tưởng chỉ một thể đạt thành tích khủng môn Hoá. Chị Bảo Anh kém .”

Người nào đó , lạnh lùng :

“Có dám cá cược một ván ?”

Hạ Vy cao giọng:

“Cá gì chứ?”

“Nếu như chị Bảo Anh của em đạt điểm tuyệt đối môn dạy, sẽ đưa cả hai Sa Pa chơi. Còn nếu điểm thấp hơn thì hai các em sẽ tới căn hộ của lau dọn hàng ngày trong vòng một tháng.”

Tôi vội xua tay:

“A… em tham gia . Em cần Sa Pa.”

Hạ Vy tóm lấy cổ tay :

“Chị dối . Em thấy chị xem lịch trình từ Hà Nội lên Sa Pa bằng tàu hoả . Chị cứ tham gia . Em tin chị thua .”

Tôi còn thì thầy Học động viên:

“Môn của Quốc Tuấn từ tới giờ chục sinh viên đạt điểm tuyệt đối. Theo đánh giá của thì con đủ sức đấy Bảo Anh.”

Thầy Tuấn thành tiếng

“Xem cái gì mà trăm năm mới xuất hiện một , thí sinh đạt điểm tuyệt đối kì thi học sinh giỏi cấp thành phố là tâng bốc .”

Tôi , hiểu m.á.u nóng sôi trào. 

“Được. Cá thì cá. Cùng lắm thì em và Hạ Vy lau nhà cho thầy một tháng chứ gì?”

Thầy Tuấn đưa tay về phía , móc nghéo:

“Thành giao.”

Loading...