TÔI YÊU HOÁ HỌC - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-12 06:28:38
Lượt xem: 3
Tôi là Bảo Anh, mười chín tuổi, sinh viên năm thứ hai đại học A. Bố đều làm trong quân đội, hơn một năm qua cả hai nhận nhiệm ở tận châu Phi. Chính vì điều mà bố mặt tại nhà. Để bố yên tâm khi xa con gái, đồng ý ở cùng gia đình quen vì sống tại ký túc xá của trường đại học.
Nói thì các bạn tin nhưng gia đình quen đặc biệt. Cô Lan - giáo viên dạy Hoá năm cấp hai là sức ảnh hưởng lớn tới việc lựa chọn chuyên ngành của hiện giờ.
Chính cô là giúp thấy sự thú vị của môn khoa học tự nhiên tưởng chừng khô khan và rắc rối .
điều đó là gì . Chồng của cô Lan - giáo sư Học là trưởng khoa Hoá - đại học A chúng . Tôi sống ở nhà thầy cô nếu là áp lực thì cũng hẳn nhưng thú thực ai là “con cưng” chính hiệu.
À quên. Tôi khoe với các bạn nhỉ. Tôi là học sinh hai đạt giải nhất cấp thành phố môn Hoá năm lớp chín và lớp mười hai đấy. Mà hết , các bạn yên cho flex . Tôi tuyển thẳng đại học A vì đạt thành tích cao trong cuộc thi học sinh giỏi Quốc gia môn Hoá nữa cơ.
Nói thế đủ để các bạn thấy tình yêu của với môn học . Có thể cuộc sống hiện tại của chẳng khác nào đang ở nhà cùng bố . Cả cô Lan và thầy Học đều quý mến , coi chẳng khác nào con cái trong nhà.
Nhà cô Lan, thầy Học hai con. Anh lớn du học ở Mỹ từ năm mới học mẫu giáo. Cô em thứ hai tên Vy đang học lớp mười một ở trường cấp ba gần nhà. Hai đứa bọn chơi với , còn làm gia sư cho em mỗi buổi tối nữa.
Sắp tới ngày 20/11 nên và Vy quyết định làm một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng thầy cô. Hơn một năm ở cùng cô Lan, tay nghề của khá lên trông thấy. Hiện giờ mấy món như nem rán, canh hầm thể làm khó .
Đang mải nấu ăn trong bếp thì tiếng mở cổng. Chắc hẳn cô và thầy làm về đây mà. Tôi chạy vội ngoài, lớn:
“Để con mở cho ạ.”
Tôi giật khi phía bên ngoài là ông thầy mới tới lớp lúc sáng.
Người dường như cũng doạ sợ.
“Giúp việc mới ?”
Tôi lắc đầu, điểm kém môn học của đối diện nên cố gắng nở một nụ thiện dù cách đó vài tiếng còn với cô bạn về “giáo sư hắc ám” mới xuất hiện.
“Em sống ở đây cùng cô và thầy. Mẹ em là bạn của cô Lan.”
Người khẽ nhíu mày, đẩy cánh cổng sang một bên bước nhà như thể mới chính là chủ nhân của nó .
Tôi lẽo đẽo theo :
“Thưa thầy. Thầy Học về ạ. Thầy… thầy thể chờ ở ngoài ?”
Cô Lan vẫn luôn dặn , cho lạ nhà. Thầy giáo mới tới đại học A chắc hẳn đến đây để gặp thầy trưởng khoa. Tôi bắt chơi xơi nước bên ngoài bàn đá ở sân vườn chắc cũng quá đáng nhỉ.
Người liền khựng . Nụ gương mặt phần quỷ dị. Dưới ánh đèn đường mờ mờ ảo ảo, nụ càng khiến dựng tóc gáy.
Thầy giáo mới bước đến bên bàn đá ở góc sân vườn, lớn:
“Vào nhà bật cái đèn ngoài hiên lên cho đỡ muỗi.”
Tôi lập tức làm theo, quên mang theo một ly nước lọc tới mặt ông thầy.
“Thầy uống nước ạ.”
Thầy , tủm tỉm :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-yeu-hoa-hoc/chuong-1.html.]
“Sáng nay học giờ của hiểu gì ?”
Tôi khẽ gật đầu cho đúng bài. Chẳng lẽ tối qua cày phim nên trong giờ học mơ mơ màng màng.
Ông thầy thẳng :
“Vậy nhớ mấy phần?”
Tôi ấp úng:
“Em… em…”
Ông thầy tỏ vẻ hài lòng, nhấp một chút nước lọc trong ly :
“Bình thường giảng tiếng Việt, cố mà nhớ 7 phần. Lớp chất lượng cao nên kỳ tới sẽ học bằng tiếng Anh. Đến lúc đó nếu nhớ 4 phần thì đừng ở đó vỗ n.g.ự.c tự nhận là sinh viên khoa Hoá đại học A.”
Tôi cúi gằm mặt. Đang yên đang lành tới tận nhà nhắc nhở chuyện học hành là ?
Thầy trưởng khoa còn bao giờ mắng kìa. Tôi là mọt sách. Có học, chơi. Lỡ tập trung lớp thì về nhà sẽ học bù. Làm gì mà căng chứ.
lúc , thầy Học và cô Lan bước sân. Thấy đang ngoài giáo huấn, cả hai nhịn .
Thầy Học lên tiếng:
“Giảng viên mới gì bức xúc từ từ . Bảo Anh tuy còn trẻ nhưng tuyệt đối kiểu mải chơi, quên học .”
Thầy giáo liền nhếch môi :
“Ngáp trong giờ học năm , gục xuống bàn quá ba phút. Bố còn bênh con bé Bảo Anh ?”
Tôi mở to hai mắt mặt. Ông thầy mới tới là con trai cô Lan thầy Học ?
Tôi nhớ ai cũng nhắc tới huyền thoại bất tử với cái tên gọi thương là “ Hoá”. ông thầy mới tới tên Quốc Tuấn.
Cô Lan tủm tỉm :
“Mà trong nhà, hai đứa làm gì ngoài ?”
Thầy Tuấn chỉ về phía :
“Em cho con nhà. Nói ngoài chờ thầy trưởng khoa về.”
Hai má đỏ bừng, chút hổ. là mắt thấy núi Thái Sơn . Tôi vội đánh trống lảng:
“Con chuẩn đồ ăn tiếp đây. Tối nay con làm món nem rán mà cô thích nhất đấy ạ.”
Không ngờ nhắc tới nem, nào đó chạy theo phía :
“Này… đừng cho mì chính nhân nem đấy.”