Tôi và Thẩm Kiều Kiều thì đồng ý nhưng Cố Cảnh Hoàn và Cố Cảnh Hiên chấp nhận .
Cố Cảnh Hiên cứ ba hôm hai bữa đến tìm Thẩm Kiều Kiều, ôm hoa hồng và đủ loại trang sức đến cầu xin tha thứ.
Cố Cảnh Hoàn gửi cho vô tin nhắn, vô bài văn nhỏ.
Từ đến nay, chỉ cao ngạo lạnh lùng nhắc nhở lý trí, bây giờ thì đến lượt đánh mất lý trí .
Những thứ gửi, ít khi trả lời, thỉnh thoảng liếc mắt một cái, thấy những dòng chữ chi chít khiến đau đầu.
Tôi đành nhắc nhở : “Bác sĩ Cố, ly hôn , sớm chấp nhận hiện thực .”
“Sau đừng mấy cái tin nhắn dài nữa, dù cũng sẽ xem, chỉ phí thời gian của thôi.”
Lần nữa gặp Cố Cảnh Hoàn là ở đồn cảnh sát.
Nguyên nhân là Thẩm Kiều Kiều gần đây quen một sinh viên đại học, đang tận hưởng hương vị ngọt ngào khi phi công trẻ gọi “chị” nhưng tên chồng cũ đỉnh lưu cứ như âm hồn tan của cô mất bình tĩnh, trực tiếp chặn Thẩm Kiều Kiều và yêu hiện tại để đòi cho lẽ, hai bên còn xảy xung đột.
Khi vội vã chạy đến đồn cảnh sát, Cố Cảnh Hiên vẫn tức giận hổ kéo tay Thẩm Kiều Kiều.
“Anh tin em quên , còn tìm yêu hiện tại! Chẳng là để chọc tức , tái hợp với ?”
Cố Cảnh Hoàn cũng tin vội vã chạy đến, kéo đứa em trai gây chuyện của .
Thấy , bước tới, lạnh nhạt : “Cố nhị thiếu, nghĩ là vạn mê nên Kiều Kiều nhất định thích ? Là hết đến khác trân trọng, mới khiến Kiều Kiều rời , việc gì thì nên tự suy nghĩ bản .”
“Bây giờ Kiều Kiều ly hôn , sống hạnh phúc và vui vẻ, xin đừng làm phiền cuộc sống của cô nữa!”
Cố Cảnh Hiên uống chút rượu, mặt đỏ bừng, chắc lời lọt tai .
Vì , trực tiếp sang Cố Cảnh Hoàn bắt đầu phát huy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-va-ban-than-cung-nhau-ly-hon/chuong-8.html.]
“Có vài đàn ông đúng là tự tin đến nực , cứ nghĩ ở ngoài tòm tem đủ đường, chỉ cần hối hận, níu kéo, vẫy vẫy tay một cái, là thể lãng tử đầu vàng đổi, còn cho rằng Kiều Kiều tìm yêu hiện tại là để chọc tức , tái hôn với ?”
“Anh làm ơn tự bản , cho dù giờ quỳ xuống cầu xin Kiều Kiều , xứng đáng ?”
Linlin
Thân hình Cố Cảnh Hoàn chấn động, cứ như tát mặt là .
Anh cúi đầu, một tay đỡ lấy em trai, một tay thất vọng : “Xin ...”
Nực là khi Cố Cảnh Hiên dẫn , vẫn còn mất kiểm soát mà gào thét tên bạn của .
Sau khi ly hôn, và Kiều Kiều cùng mở một tiệm bánh ngọt.
Đây là ý tưởng chúng bàn bạc từ khi kết hôn, cũng là một trong những sở thích và giấc mơ của cả hai đứa.
Đáng tiếc là khi kết hôn, nhà họ Cố đồng ý cho những cô con dâu như chúng xuất đầu lộ diện, cứ đòi chúng làm vợ hiền nội trợ.
Giờ ly hôn , nhẹ nhõm cả , ai còn quản chúng nữa?
Bạn làm món bánh ngọt yêu thích của cô , tự tin : “Bây giờ tớ mới đột nhiên hiểu đáng lẽ hồi đó nên kết hôn. Tớ đây dù đàn ông vẫn thể sống vui vẻ, tự do tự tại, hà cớ gì tự rước bực ?”
“Cậu xem, nếu kết hôn, hai đứa sớm sống cuộc sống an nhàn !”
Tôi đồng tình, bao năm qua, vì Cố Cảnh Hoàn, chẳng còn là chính nữa .
Nếu gặp , kết hôn với , mà sớm cùng bạn mở tiệm sống qua ngày, ung dung tự tại đến nhường nào.
bây giờ kịp thời tỉnh ngộ cũng muộn. Những tháng ngày dám , cứ để nó trôi quá khứ thôi!
[Hết.]