Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai - Chương 5: Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai

Cập nhật lúc: 2025-07-17 06:49:10
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà "bạn trai" qua mạng của , cùng lắm chỉ là lấy trộm ảnh chụp của Lục Thanh Dã mang lừa đảo.

Sau đó, càng to hơn.

"Tôi thất tình ."

Tôi nghẹn ngào với Lục Thanh Dã.

Lục Thanh Dã bất đắc dĩ , đó chỉ chỉ bộ đồ dính đầy nước mắt nước mũi của .

"Nhóc con, nên mới đúng."

"Đang yên đang lành mắng là tra nam, đồ mới mua của cũng liên lụy."

Thật xin , sẽ bồi thường gấp đôi cho .

Thương hiệu đấy, đồ thật sự đắt.

Tôi cúi đầu, ngượng ngùng lí nhí xin .

Tôi hít mũi một cái, giọng điệu là âm mũi.

Lục Thanh Dã cũng khách khí, nhanh chóng nhận tiền chuyển khoản của .

Mọi chuyện gặp đều giải quyết rõ ràng, giải quyết xong lập tức về nhà.

Ai ngờ Lục Thanh Dã gọi .

“Bé con, chuyện em yêu sớm tính thế nào?”

Tôi ngẩng đầu, thấy đang lười biếng dựa ghế sofa, đang .

Tôi sực tỉnh, lịch sử trò chuyện khi nãy đưa làm lộ tuổi thật của .

Chuyện mà để cha thì coi như xong đời.

Tôi lập tức trở nên căng thẳng, cẩn thận từng li từng tí mà mở miệng hỏi.

“Anh ý gì? Không định mách cha đấy chứ…”

“Ừm.”

Anh kéo dài giọng đáp.

Tôi khó tin mở to mắt.

Người thì là một tên trai lịch sự, lúc an ủi khác còn vô cùng dịu dàng.

Không nghĩ tới lòng tệ như thế, rõ ràng là đang uy h.i.ế.p .

Ấn tượng của về Lục Thanh Dã trong mắt lập tức rơi xuống đáy vực.

“Không mách tội em cũng , chỉ cần em đồng ý với một điều kiện.”

“Điều kiện gì?”

Tôi cảnh giác che chắn ngực.

Lục Thanh Dã bật .

“Đang học cấp ba cho phép em chuyện yêu đương, giữ cách với tất cả các nam sinh.”

Tôi bất ngờ, chớp chớp mắt.

Một xa lạ đưa yêu cầu thế , thật sự quá kì lạ.

Anh quản chuyện yêu đương của làm gì chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-tro-thanh-ban-gai-ke-thu-cua-anh-trai/chuong-5-toi-tro-thanh-ban-gai-ke-thu-cua-anh-trai.html.]

Lo lắng qua , đột nhiên nghĩ đến một chuyện, dù cũng học trường nào, cũng chẳng nhà .

Tôi lập tức lấy tự tin.

Thế là qua loa gật đầu đồng ý, đó đột ngột tiến gần, ở bên tai nghịch ngợm .

“Anh dựa cái gì mà quản hả?”

“Haha, lời chỉ là đùa thôi.”

Thừa dịp còn kịp phản ứng, liền chuồn mất.

Nào ngờ, còn kịp nghĩ tới, ngày hôm gặp .

Trường mời một doanh nhân thành đạt đến để mở buổi tọa đàm.

là đội trưởng đội lễ nghi, cho nên giao nhiệm vụ đón tiếp khách.

Đơn giản mà , thì chính là hướng dẫn bọn họ lúc lên sân khấu.

Khi thấy Lục Thanh Dã, nụ tiêu chuẩn của lập tức hóa đá mặt.

“Sao thế? Hình như em sợ khi gặp nhỉ?”

Anh nghiêng qua, nụ nhẹ nhàng của Lục Thanh Dã vang lên bên tai .

“Tiếp theo, xin mời doanh nhân trẻ tuổi tài giỏi nhất, Lục Thanh Dã.”

“Giám đốc Lục đúng là tuổi trẻ tài cao, khi còn học cao trung… còn từng giành vinh danh…”

“Trước đây giám đốc Lục còn tập trung việc mở rộng thị trường quốc tế, theo lúc đó ngài quyết định sẽ định cư ở châu Úc, tại bây giờ nghĩ đến chuyện về nước phát triển…”

Trên sân khấu, buổi phỏng vấn vẫn tiếp diễn.

Tôi cảm thấy gì đó , lòng bàn tay thấm ướt mồ hôi.

Bởi vì chỉ sợ sẽ chuyện lén bar và yêu sớm, nhưng điều thế còn nhận chính là tên “ác nhân” đội trời chung trong miệng trai từng nhắc đến.

Trước đây khi ở nhà, lúc rảnh rỗi trai nhắc đến cái tên “ác nhân” , nhưng lúc đó đều để trong lòng.

Bây giờ chủ trì liệt kê những chiến tích của Lục Thanh Dã, mới giật những thứ chiến tích đó quen tai thế?

Đây đều là những giải nhì mà trai giành , những hạng mục thất bại… hóa đối thủ của trai .

Lần thì xong , đúng là đang lạnh thì gặp sương tuyết.

Nếu dựa quan hệ giữa trai, hẳn sẽ bỏ qua cho .

Khó trách khi ở quán bar hỏi chuyện yêu sớm nên tính thế nào.

Thì sớm chính là Mạnh Vãn Lạc.

Thế mà ở đây tự cho thông minh.

Xong thật, mất mặt đến tận cùng.

Cho đến khi sân khấu vang lên những tràng tiếng vỗ tay như sấm, mới lấy tinh thần.

Trong nháy mắt khi ngẩng đầu lên, ánh mắt và Lục Thanh Dã chạm .

Vừa bước đến rìa sân khấu, Lục Thanh Dã chợt dừng , đó từ trong túi lấy một tấm thẻ học sinh của trường.

“Khối 11 lớp 1, Mạnh Vãn Lạc. Em làm rơi đồ .”

Người chủ trì lập tức khen ngợi Lục Thanh Dã là chu đáo, chút chuyện nhỏ thế mà vẫn tự nhớ.

Nụ của so với còn khó coi hơn.

Loading...