Tôi thức tỉnh rồi - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-14 13:46:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

5

Đơn giản là do quá trai, đăng ký thì giấy, nhưng bầu chọn là online, ảnh là góc nghiêng của lúc ký tên. Gần như là chụp lén, nhưng là chụp khá . Tôi hài lòng, chỉ thể họ con mắt tinh tường. 

 

Tinh tường cáu nỗi gì! Tôi hối hận quá....Sao lúc đó tay ngứa thế, đăng ký cái hội học sinh làm gì.

Sáng sớm giám thị lôi trực, kiểm tra tác phong của học sinh, lãnh đạo đến. Trong lòng chửi thầm, mặt ngoài vẫn tươi đối đáp với giám thị. 

 

Với sự nghiêm khắc của , bắt ba mặc đồng phục, hai tóc dài. Giám thị thấy hài lòng, lòng đắng như ngậm bồ hòn.

Xin các bạn, thể bỏ qua cho các bạn , giám thị đang kìa. 

 

Lãnh đạo đến là để trao giải cho Tống Triết Tây, hội học sinh chúng duy trì trật tự. Khi Tống Triết Tây bục giảng, là trong khoảnh khắc đó, tỏa sáng rực rỡ, ánh nắng dường như thiên vị . Liếc một cái, lập tức rời mắt, tiếp tục nhiệm vụ của hội học sinh.

 

6

Phải là, đúng là xui xẻo? Không trời trăng gì, đến một góc khuất ai để ý, xem đứa nào trèo tường . Không ngờ! một đứa đang trèo . Tôi còn ép thành đệm thịt, tên còn yên phận sờ sờ mấy miếng thịt

 

Hắn còn lẩm bẩm một : "Lạ thật, ngã xuống mà đau?" Trong lòng lập tức đầy hoa ngữ chim hót, vô nghĩa! Cậu lên thì đau thế nào !!! 

Gai xương rồng

 

Tôi đè đến hoa mắt chong chóng, cố nuốt cảm giác buồn nôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-thuc-tinh-roi/3.html.]

"Bạn ơi, phiền bạn dậy giùm ?" 

Người cứng đờ "Vãi" một tiếng. 

 

Hắn vội dậy, với vẻ mặt phức tạp. Tôi lên phủi bụi , thong thả lấy sổ và bút đưa cho

Tên ngây , kịp phản ứng, cầm lấy cuốn sổ. Tôi ngắn gọn: "Ký tên đây" Hắn ngơ ngác ký tên, trả sổ và bút cho

 

Tôi xem sổ, mà hỏi ngược . "Bạn ơi, giờ ở đây?" Không thấy trả lời, nhíu mày. Chẳng lẽ ngã đến chấn động não? Không thể nào, đè là mà?

 

7

Tôi chiếc băng tay hội học sinh rơi đất, đầu đau như búa bổ. Ngày ngày ngủ đủ giấc, giờ thêm thằng ngốc

Tôi đeo băng tay, tên mới phản ứng, chỉ thứ tay , nghiến răng . "Cậu chính là hội học sinh?!!" 

 

Tôi lạ . "Vậy thì nghĩ là ai?" Tên đỏ mặt lời, thừa lúc chú ý, bỏ chạy. Vừa chạy buông lời thách thức: "Cậu đợi đấy!" 

Mặt đen , bóng chạy xa, là ai . Chẳng là nhân vật công chính mấy ngày gặp đó ?!! Tốt thật, ở đây chờ ?! Hay lắm! 

 

Tâm trạng vô cùng tồi tệ, đối mặt, nhưng vẫn mở cuốn sổ, ba chữ Lê Nghiên Kỳ to đùng chình ình đó. Tôi nhắm mắt , chấp nhận phận. Chà! Phải là chữ khá . Thôi, tùy cơ ứng biến , ba mươi sáu kế tất một kế dùng chứ?

Thật , thì chuồn là thượng sách. Quay chỗ diễn thuyết thì kết thúc. Mọi giải tán hết, giao nộp sổ cho giám thị. Giám thị tủm tỉm , sắp xếp cho dẫn thành viên tuần các lớp . Trời ạ, coi như đồ chơi !

 

Loading...