12
"Đừng vô lý, chuyện đó."
Còn dối!
"Vậy tự , hôm đó đón Khương Nguyện ?"
Tuân Sơ há miệng nhưng gì.
Không tức là thừa nhận!
Những chuyện nữa.
Trong lòng , Tuân Sơ kết án tử hình.
Lật xuống khỏi Tuân Sơ, xỏ giày, mặc kệ đang giường thế nào.
"Những thứ em để bàn , mau ký , xong thì báo em một tiếng."
Mở cửa, thẳng xuống lầu.
Đêm khuya, màn kịch của Tuân Sơ, còn bắt taxi .
"Phu nhân, là nghỉ đêm nay ạ."
Tôi bặm môi lắc đầu.
"Không , gọi đến đón, cô nghỉ ."
Không đợi cô giúp việc hết, bước cửa.
Ánh lưng khiến thể làm ngơ.
ưỡn thẳng lưng bước , quyết ngoái .
Đến cổng, thấy thư ký riêng của Tuân Sơ.
So với , đây mới là thư ký thực sự của .
"Phu nhân, Tuân tổng bảo đưa cô về."
Giờ bắt xe khó thật.
Dù dính dáng đến Tuân Sơ, nhưng lý do để khổ sở.
Tôi gật đầu, mệt mỏi lên xe, địa chỉ xong quên thêm:
"Từ nay điều tra lén nữa."
Thư ký Chu khổ.
Đâu việc thể quyết định.
Thấy trả lời, cũng hiểu.
Cùng là dân công sở, làm khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-khong-la-thay-the/chap-6.html.]
13
Về đến căn hộ nhỏ, vật giường nhớ chuyện hôm nay.
là màn kịch của màn kịch.
Lúc mới kết hôn, nghĩ đến chuyện .
khi thực sự xảy , mới đau lòng thế nào.
Không đúng, đau lòng?
Tại đau lòng?
Tôi yêu Tuân Sơ ?
Đương nhiên là !
Vậy thì đau lòng cái gì?
Đã dọn , cũng rõ .
Bán hết đồ đắt tiền du lịch thôi!
Vui chứ?
Biết dọc đường gặp trai thì càng .
Không lo ngày nào đó gặp Tuân Sơ và Khương Nguyện.
Gai xương rồng
Sáng hôm , đăng tất cả đồ mang từ nhà Tuân Sơ lên trang đồ cũ.
Sẽ giá trị.
Một món giá quá cao, nhờ bán hộ.
Xong xuôi, dư tài khoản, cảm giác hạnh phúc tràn đầy.
Còn mãn nguyện hơn cả lúc Tuân Sơ ôm giường.
Không đúng, nghĩ đến Tuân Sơ nữa .
Lúc , điện thoại nhận yêu cầu kết bạn mới.
Lại là Từ Tình.
Nhớ đến thế ? Tôi thế mà vẫn kết bạn.
Theo phương châm "khách đến từ chối", bấm đồng ý.
Từ Tình: [Chung Dao! Cậu ! Tôi mới đời còn xanh hơn cả !]
Tôi: [Nói rõ xem nào, xanh chỗ nào?]
Từ Tình: [Cái đó tính .]