Tôi Gửi Nhầm, Anh Trả Lời Thật - Chap 4
Cập nhật lúc: 2025-08-02 16:21:22
Lượt xem: 586
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
17
"Dạ ."
"Anh Tuấn ơi~"
Cả và Lục tiểu khuyển đều ngoan ngoãn chào, giọng đầy nịnh nọt.
"Đứng nghiêm!"
Lục Ma Vương mặt lạnh như tiền.
Ánh mắt ổng quét qua hai đứa như sĩ quan huấn luyện tân binh:
"Anh từng , nếu còn thấy hai đứa đánh , mỗi phạt một tiếng."
Hai đứa đồng thanh:
"Dạ ạ!"
Lục Tuấn nghiêm khắc:
"Vậy một tiếng, cử động."
"Anh ơi, lâu quá~"
"Anh Tuấn ơi~"
Cả hai cùng năn nỉ.
Lục Tuấn phớt lờ .
Tôi bỗng thấy ấm ức.
Anh ơi...
Em đang "thương tích đầy " mà!
Tưởng hàng xóm chiều chuộng em về.
Hóa chỉ là ảo giác.
Hết tình cảm !
Đang buồn bã, Lục Tuấn bất ngờ chỉ , đặc cách:
"Em xuống nghỉ, tạm hoãn phạt."
Tôi ngây .
Rồi nhanh chóng đổi sắc mặt, nở nụ ngọt ngào:
"Cảm ơn Tuấn~"
Lục Tuấn giật , vội , giọng chút ngượng ngùng:
"Đừng nịnh thế."
Thấy thoát phạt, Lục tiểu khuyển bất mãn:
"Anh ơi, tha cho nó? Em là em ruột mà! Chẳng lẽ em trai bằng con rùa hàng xóm?"
Lục Tuấn mặt đổi sắc:
"Hôm nay nó đến tháng."
Lục tiểu khuyển ngớ , nhanh trí:
"Anh ơi, em cũng 'đến tháng' nè, chân em mềm nhũn !"
.
Lục tiểu khuyển trơ trẽn đến thế.
Kỳ lạ là ở trường nó xây dựng hình tượng soái ca lạnh lùng.
Ôi, buồn nôn!
Ngày nào đó, sẽ cho cả trường bộ mặt thật của nó.
Để hình tượng sụp đổ!
Tôi và Lục Tuấn lên lầu nghỉ ngơi, bỏ mặc Lục tiểu khuyển phạt một .
Trên hành lang,
gọi Lục Tuấn :
"Anh Tuấn, hôm nay cảm ơn ."
Lục Tuấn giơ tay xoa đầu :
"Nên làm mà."
Nét dịu dàng in sâu mắt.
Trái tim bỗng rộn ràng.
Tưởng chôn sâu cảm xúc ,
chỉ một cử chỉ nhỏ của ổng,
khiến nó đ.â.m chồi nảy lộc.
18
Sáng sớm hôm .
Lục Tuấn đưa về trường.
Tôi giả vờ từ chối.
khăng khăng đưa, rằng tiện đường làm sẽ ngang qua trường .
Dưới sự bá đạo của , đành “miễn cưỡng” lên ghế phụ.
Thực trong lòng thì sướng phát điên.
Lục cún dậy muộn, vội vàng nhét một miếng bánh mì miệng:
“Anh, cho em cùng với!”
Lục Tuấn thẳng tay khóa cửa xe:
“Không cùng đường, tự gọi xe mà .”
Lục cún:
“???”
Tôi là ai? Tôi đang ở thế ?
Tới cổng trường, khi xuống xe, Lục Tuấn còn dặn dò:
“Ở trường chăm học , chuyện gì thì gọi cho .”
Tôi sững .
Sau đó gật đầu thật mạnh:
“Vâng.”
Trước khi xuống xe, vẫn kìm , hỏi câu khiến cả đêm trằn trọc ngủ :
“Anh Lục, với em như … chỉ trong hai ngày thôi ?”
Tôi sợ.
Sợ đột ngột phớt lờ .
Giống như tỏ tình .
Câu hỏi của khiến Lục Tuấn khựng , trong ánh mắt sâu thẳm đầy áy náy.
Anh xoa đầu :
“Tiểu Thiển, là Lục sai, sẽ luôn đối xử với em. Ba năm bỏ lỡ, sẽ bù đắp gấp đôi.”
“Anh Lục, tạm biệt.”
Tôi tại chỗ, đợi đến khi xe khuất bóng mới rời .
Gió nhẹ lướt qua mặt.
Thật kỳ lạ.
Gió hôm nay...
Vậy mà chút vị ngọt.
19
Từ khi Lục Tuấn hứa hẹn với ,
Tôi thật sự chuyện gì cũng tìm .
Bất kể là chuyện lớn nhỏ.
Giống hệt như ba năm , dường như chẳng gì đổi cả.
Luận văn nghiệp .
Tôi tìm .
Anh sẽ chỉ cách , khi thời gian còn giúp sửa một chỗ.
Cảm giác đó, giống như hồi học cấp ba, kèm học .
Gần đây như bơm m.á.u gà, điên cuồng học hành, bù đắp những điểm yếu của bản .
Lục Tuấn hỏi vì liều mạng như .
Tôi cũng giấu:
“Vì em giỏi đến mức thể đường đường chính chính bước công ty của Lục.”
Câu trả lời của khiến ngẩn vài giây, xoa đầu , khích lệ:
“Vậy em cố gắng lên, đặc biệt giữ sẵn một vị trí trong công ty, chỉ chờ em tới nhận việc thôi.”
Tôi vô cùng tò mò:
“Anh Lục, là vị trí gì ạ?”
Anh vẻ thần bí:
“Đến lúc đó em sẽ .”
Mối quan hệ giữa chúng , như thể về ba năm .
Tình cảm dành cho , cũng ba năm .
Trong lòng bắt đầu rục rịch.
Tôi tỏ tình thêm một nữa.
Lần ,
Tôi tỏ tình trực tiếp.
Dù từ chối,
Cũng chính miệng .
Tôi vẫn còn trẻ.
Ngày tháng phía còn dài.
Tôi cho bản một cơ hội.
Đừng để về hối hận.
Hối hận vì lúc
Không mở lời một .
Tôi chọn ngày sinh nhật làm ngày tỏ tình, hy vọng thể trở thành món quà sinh nhật của .
sinh nhật còn tới,
Tôi thấy video và một cô gái khác.
Trái tim rục rịch ,
Lại một nữa rơi xuống vực sâu.
20
Đó là một đoạn video lén.
Lục Tuấn đang lời hứa với một cô gái:
“Em yên tâm, chỉ cần còn , cho dù ba phản đối thế nào, cũng sẽ để em trở thành con dâu nhà họ Lục.”
Giọng điệu của đầy cứng rắn và kiên quyết.
Hiển nhiên,
Vì cô gái , thể bất chấp tất cả, thậm chí trở mặt với ba .
Cô gái xinh , khí chất thanh nhã, là kiểu chị gái trí thức, trưởng thành.
Thì Lục Tuấn thích kiểu như .
Còn , một cô em gái nhỏ ngọt ngào, gu của .
Anh đối xử với .
Chỉ là cưng chiều như một đứa em gái.
chỉ làm em gái.
Dù trong lòng đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-gui-nham-anh-tra-loi-that/chap-4.html.]
Tôi cũng tìm gì cả.
Anh thích ai,
là quyền tự do của .
Giống như thích ,
cũng chẳng ai cấm .
Làm em gái cũng , ?
Nói là ,
nhưng vẫn cố tình tạo cách với , bạn gái hiểu lầm.
Tôi sẽ cất giấu phần tình cảm tim,
để nó mảnh đất sinh sôi,
để nó theo thời gian mà khô héo c.h.ế.t dần.
Sự xa cách của , Lục Tuấn cảm nhận , nhưng hỏi gì ngay mà chọn tôn trọng và cho gian.
Trái , Lục cún – vẫn gây sự với – tới hỏi:
“Này nhóc con, gần đây chuyện gì buồn ?”
“Hay ai bắt nạt ? Nói tên , đ.ấ.m nó!”
Ánh mắt trống rỗng, cố gắng gượng một nụ :
“Là bắt nạt .”
“Hả?”
Lục cún c.h.ế.t sững.
“Cậu yếu đuối hả?”
Bị bằng ánh mắt khinh thường, cực kỳ khó chịu.
Cậu gắt lên:
“Sao thể yếu ! Nếu thật sự bắt nạt , tôii chắc chắn sẽ đánh , còn đánh là chuyện khác...”
“Chỉ là hiểu, thích đến thế, nỡ bắt nạt?”
Câu đó khiến tủi đến mức sắp :
“Anh Lục thích ? Sao thể chứ, thích là cô gái khác cơ mà.”
21
Thấy tin, Lục cún do dự một lúc, thần bí :
“Tôi chuyện , đừng mách với là đấy...”
Tôi đang bực bội:
“Có gì nhanh lên.”
Lục cún vẻ liều vì nghĩa:
“Nhóc con, từng thấy kỳ lạ , tại đây đột nhiên theo đuổi ?”
“Tôi cũng thấy kỳ lạ đấy, nhưng nghĩ chắc điên.”
Lục cún:
“...Cảm ơn.”
Cậu tiếp tục:
“Thực theo đuổi là vì sai khiến. Anh vì nghĩ rằng thích , nên để toại nguyện, bắt theo đuổi .”
“Hả?”
Cậu tiếp:
“Anh đúng là thánh nhân. Vì để yêu vui, còn thể nhường đó cho khác. Một kiêu ngạo như , mà yêu thấp hèn đến thế.”
Tôi mà mơ mơ hồ hồ:
“Cậu chắc là nhầm đấy chứ? Anh Lục thể thích , cưới là chị gái trong video mà.”
Tôi đưa video cho Lục cún xem.
Lục cún xem liền chửi thề:
“Đù má, hiểu lầm ! Cái chị trong video là bạn gái đấy, liên quan gì đến cả!”
“???”
Khoan .
Thông tin quá tải.
Não sắp cháy .
22
Tôi mất nửa tiếng mới làm rõ chuyện.
Thì đây đúng là một sự hiểu lầm.
Cô gái trong video chính là bạn gái bí mật của Lục cún.
vì chênh lệch quá lớn về tuổi tác và phận,
chị gái đó là bạn của .
Mẹ Lục cún phản đối quyết liệt, ngoài nên chuyện chỉ nhà họ Lục .
Bất đắc dĩ, Lục cún mới nhờ Lục Tuấn giúp đỡ, dù bây giờ chuyện trong nhà đều do quyết.
Còn trong video, câu “để chị làm con dâu nhà họ Lục” thật là ý làm con dâu thứ hai.
“Vậy là tưởng tượng đối thủ tình trường từ hư ?”
Tôi ngơ ngác.
Lúc đó, lưng vang lên một giọng dịu dàng mà đầy chiều chuộng:
“Ngốc con, chuyện gì hỏi , tự suy diễn lung tung.”
Tôi đầu, thấy Lục Tuấn từ khi nào.
Lục cún hoảng hốt:
“Anh... đến từ lúc nào thế?”
Lục Tuấn liếc một cái:
“Cậu cái gì, nên cái gì, hết .”
Lục cún mặt mày tái mét:
“Nhóc con, cứu với! Tôi chỉ vì mới thôi đó!”
Tôi lúc tâm trạng phức tạp.
Vừa hổ.
Lại giận bản chịu mở miệng sớm hơn.
Thấy đực , Lục Tuấn bước đến xoa đầu :
“Sao thế, gọi nữa ?”
Tôi ngập ngừng:
“Anh Lục...”
Tôi sợ giận.
kịp gì, dịu dàng như hết suy nghĩ của :
“Ngốc quá, hẹp hòi đến , sẽ giận em .”
Anh dịu dàng đến thế, kìm nữa.
Nước mắt rưng rưng, nhào ôm :
“Anh Lục, quá.”
Anh xoa đầu :
“Anh như mà em còn trân trọng, đúng là đồ ngốc.”
Tuy là lời trách,
nhưng giọng chan chứa yêu thương.
23
Nhờ nỗ lực của bản , đỗ phỏng vấn công ty của Lục Tuấn mà cần nhờ vả.
Ngày nhận việc, dẫn tới văn phòng, chỗ của ở cạnh .
Tôi tưởng sẽ làm thư ký.
khi thấy bộ bàn ghế còn sang hơn cả bàn giám đốc, sững .
Trên bàn còn một tấm bảng ghi: “Phu nhân Tổng tài”.
Đêm tân hôn,
Tôi hỏi Lục Tuấn chuyện Lục cún từng .
Trước đây cũng hỏi, nhưng cứ ậm ừ chịu trả lời.
Lần dọa: nếu thật thì đừng mong động phòng.
Anh mới chịu thú nhận.
Thì ,
việc Lục cún theo đuổi đúng là do sai khiến.
Anh tưởng thích Lục cún, nên vì vui, mới nhường cho khác.
Tôi tức đến cạn lời:
“Chồng , nghĩ em thích Lục cún chứ?”
Gai xương rồng
Tôi nghĩ mãi hiểu nổi.
Tôi với Lục cún,
gặp là cãi, còn cãi ngừng. Sao mà yêu nổi?
Lục Tuấn ôm chặt hơn, như sợ chạy mất.
Anh đầy ghen tuông:
“Vì hồi em lớp 12 thư tình cho Lục cún.”
Tôi ngớ :
“Em thư tình cho Lục cún lúc nào? Từ nhỏ đến lớn em chỉ một lá thư tình duy nhất – là cho ! Lúc đó còn làm lơ em nữa!”
Nhắc đến chuyện , giận đến nghiến răng, véo một cái.
Anh chẳng kêu đau, chỉ sững sờ:
“Lá thư đó là cho ?”
“Không cho Lục cún ?”
Tôi cạn lời:
“Chứ còn ai đây nữa!”
Anh nhầm to !
“Chồng , thử nghĩ mà xem, nếu em là một cô gái mới yêu, một bên là hàng xóm dịu dàng cưng chiều, một bên là cái tên suốt ngày gây sự với em, em sẽ thích ai?”
Lục Tuấn im lặng vài giây:
“Lục cún! Tất cả là của !”
Lúc , Lục cún đang ôm đại tỷ nhà ngủ:
“Hắt xì!”
Chắc là ba nhớ quá!
“Vợ , sai , để chuộc sẽ cho em một điều ước.”
Tôi mắt sáng lên:
“Điều ước gì?”
Anh gian xảo, tỏ vẻ cam chịu chờ ‘xử’:
“Chính là điều em từng mạnh miệng WeChat .”
Tôi:
“...”
Đừng nhắc nữa.
Xấu hổ c.h.ế.t mất.
Chúng bỏ lỡ ba năm.
may mắn là,
chúng vẫn còn cả đời bên .
(Toàn văn .)