Tôi Đọc Nhầm Tin Nhắn Của Nam Thần - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 06:03:57
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
8
Hai mươi phút , trong điện thoại của Hựu Hựu truyền đến tiếng hét inh ỏi của nam sinh:
“Tao bảo mày vứt cái lông gà đó ! Cấm cọ chân tao nữa!”
“Há há há.. a a đậu má, hồi chiều tao hỏi mày vịt bạn gái mày tặng , mày đúng mà!”
“Ha ha ha ơi! Là em sai, em sai đại ca! Chuyện mày kêu ‘ừ’ là chuyện khác, tao sai , ơi…a!”
“Ừ thì mày bạn gái! A a đậu má tao làm gì sai !”
“ đúng! Là nhỏ đó xứng một bạn trai tuyệt vời như mày! Mày sớm quẳng cô !”
Sơ Hạ mới bước cửa liền : “Ồ, kịch free hả?”
Hựu Hựu : “ khác nha.”
“Là ai thế?”
“Hội con trai phòng KTX của Chu Dĩ Ngôn.”
Tôi kéo chăn trùm kín đầu.
Tôi áy náy với Chu Dĩ Ngôn, chút hận .
Áy náy là do hiểu lầm về chuyện bạn gái, hận là vì đem vịt của tặng khác!
Tôi trằn trọc mãi, cuối cùng quyết định hỏi cho lẽ.
Tôi: Sao đem vịt của em tặng cho khác?
Chừng mười phút , nam thần: Chuyển khoản 1000 tệ.
Nam thần: Trả tiền vịt .
Tôi: Em đòi tiền .
[Tin nhắn gửi , nhưng đối phương từ chối tiếp nhận.]
Tôi block .
Chuyện đến đây là chấm hết.
Tôi vốn dĩ là hỏi để sáng tỏ chuyện , rốt cuộc là tại kích động đến thế.
khi ngủ một giấc tỉnh dậy, nghĩ, thôi bỏ .
Thái độ của như thì hỏi đầu đuôi sự việc cũng chẳng ý nghĩa gì nữa.
Tôi nhận tiền của .
Trường hoạt động, đăng kí tham gia tiết mục nhảy.
Hôm diễn tập nọ, Hàng Văn Hoa tới tìm , là định thứ bảy tuần , cũng chính là ngày mai, sẽ tỏ tình.
“Học tỷ, ngày mai chị rảnh ạ? Em đặt phòng KTV .”
Tôi : “Cậu tỏ tình mà khác gì cầu hôn .”
Hàng Văn Hoa đỏ mặt, “Em chỉ là mong chị thể đồng ý nhận lời trở thành bạn gái em, hy vọng chị Sơ Hạ sẽ thích.”
“Thứ bảy chị rảnh, cần chị hỗ trợ sắp xếp gì ?”
“Nếu chị thời gian thì đến phụ em thổi bóng bay nha, em cảm ơn nhiều. Chị thể kêu thêm vài khác trong KTX bọn chị đến đây giúp em ? Nhờ một dẫn chị Sơ Hạ đến chỗ tỏ tình hôm đó, đừng để chị nghi ngờ.”
“Đing!” Bỗng dưng tiếng đàn piano đột ngột vang lên bên phía sân khấu.
Tôi theo bản năng hướng mắt lên sân khấu, là Chu Dĩ Ngôn đang ở cây đàn.
Tôi : “Thứ bảy…”
Lại một tiếng “Đing!”.
Ngay đó, để cho ai một giây nghỉ thở, mười ngón tay của lướt nhanh như bay phím đàn, tiếng đàn vô cùng mạnh mẽ và sôi động.
Là bản sonata “Bi thương” của Bối Đa Phân.
Hai tay Chu Dĩ Ngôn đồng thời gảy đàn, tựa nước chảy mây trôi.
Tôi đàn mà mắt chữ A mồm chữ O, đến ngẩn tò te.
Không gian xung quanh đều trở nên yên lặng, bộ sự chú ý dồn lên ở sân khấu.
Hai phút , tiếng nhạc nhỏ lặng hẳn.
Chu Dĩ Ngôn đóng nắp đàn , xuống sân khấu.
Đi đến bên cạnh chỗ Hàng Văn Hoa, dừng bước, “Cậu thử chơi xem.”
Mặt Hàng Văn Hoa đỏ ửng, “Học trưởng, em chơi nhạc cụ ạ.”
“Thế ?” Chu Dĩ Ngôn khẽ ngẩng đầu lên, khiến sực nhớ chú cún con trong bộ phim ngày hôm đó, “Con trai lẽ vẫn nên cần một skill bỏ túi”.
9
Vừa dứt lời, liếc một cái.
“Sao lấy tiền? Tôi gỡ chặn , gửi , em nhận .”
“…” Tôi chút bực bội.
Anh thẳng ngoài cửa hội trường, vội đuổi theo.
“Anh rốt cuộc ý gì? Chút tiền em chẳng thiếu. Anh thể cho em mà, tại đối xử với con vịt của em như thế hả!”
Tới nữa , cái tật nước mắt tự chảy của cô bộc phát.
Chu Dĩ Ngôn ngẩn , đầu .
Hai chúng im lặng một hồi, chau mày .
“Tôi ghét nhất là ăn thịt vịt. Nhà từng nấu vịt , hồi nhỏ ăn thì nôn mửa suốt, đến bây giờ ngửi thấy cũng vẫn buồn nôn.”
“Thế chuyện với em… Anh thích ăn vịt vịt xé nước sốt là ?” Tôi lẩm bẩm .
Chu Dĩ Ngôn đỏ tai, đầu , khẽ nhếch cằm lên.
Góc mặt siêu siêu trai.
“Có thích em đúng ?” Tim bao giờ đập nhanh đến thế.
Chu Dĩ Ngôn mím môi, đang đấu tranh với điều gì.
Sau cùng giống như thể còn gì để mất: “ thế thì !”
Cái giống như tỏ tình cho lắm, nhưng lúc cũng còn quan tâm cái định luật “Con gái nhất định thổ lộ ” của Sơ Hạ nữa .
“Thế hỏi em?”
Chu Dĩ Ngôn khẩy, “Vậy em thích ? Chính là kiểu chung thuỷ, chỉ thích mỗi một thôi.”
“Em .” Tôi .
Đến lượt Chu Dĩ Ngôn sững .
Một lát , : “ chấp nhận kiểu bắt cá nhiều tay.”
Ai mà chấp nhận cho hả!
Cuối cùng thì cũng trở cái kiểu tếu táo như hồi .
Tôi bật , : “Trùng hợp thật, đàn , em cũng thế, chúng duyên thế nhỉ?”
“Em chắc chắn?”
“Ờm…. 100%.”
Anh cúi mặt xuống.
“Mà là 1000% mới đúng!” Tôi .
Khoé miệng Chu Dĩ Ngôn dần cong lên.
“Em và cái bên trong … kết thúc ?”
“Phải!” Cái gì nên cũng xong ,“Đi thôi, bọn dạo chút .”
Chu Dĩ Ngôn chút hổ hắng giọng, “Em, em .”
“Vẫn nên là cùng .” Tôi nhỏ tiếng .
Hai chúng cũng gần một tiếng nhưng chẳng mấy câu.
Tôi chút căng thẳng, hình như ảnh cũng hồi hộp.
Đã từng hẹn hò mà vẫn còn ngại thế hả?
Trên đường về ký túc xá, cứ chốc chốc là tay ảnh chạm .
Dọc đường đến ký túc xá, Chu Dĩ Ngôn đằng , đột nhiên xuất hiện một loại dáng vẻ quyết tâm đập nổi dìm thuyền.
Cùng lúc đó, tay của gọn trong một lòng bàn tay ấm áp.
Tôi cúi đầu xuống đất, đáy mắt trông thấy tiến về phía , bờ vai thẳng tắp.
10
Tôi trông như quả mơ ngâm trong Sprite, từ khi hai đứa bắt đầu cùng dạo, cứ ở mãi trong bọt nước trôi dạt lênh đênh, so với thần tiên chắc còn sướng hơn.
Nói thật thì nhiều thứ hỏi nhưng hỏi trong lúc đang vui thế .
Dù gì thì ngày tháng còn dài, lúc nên vội vã quá.
Nửa đêm khuya, và Chu Dĩ Ngôn đầu gọi video điện thoại.
Chúng đều chút thẹn thùng, dám rúc mặt màn hình.
Qua một hồi lâu mới chậm rãi ghé sát .
“Học trưởng ơi trai quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-doc-nham-tin-nhan-cua-nam-than/chuong-3.html.]
Chu Dĩ Ngôn dời ánh mắt sang hướng khác, chóp tai đỏ lên.
“Anh siêu luôn.”
Tôi gì nữa, hình như đều là mấy câu xàm xàm vô nghĩa.
Sau đó Chu Dĩ Ngôn : “Ngày mai em thời gian rảnh ? Bọn lòng vòng dạo phố ăn cơm livehouse, quá tuyệt.”
“Em lắm, nhưng mà đợi đến chủ nhật ? Mai em bận việc .”
“Việc gì thế em?”
“Là bạn học sinh mà bắt chuyện hôm nay đó, tỏ tình.”
Gương mặt trai của Chu Dĩ Ngôn cứng đờ.
Tôi : “Hình như đường truyền bên em lắm.”
Tôi ban công, nét mặt của vẫn như thế đổi, chỉ hếch mắt lên.
“Là mà tỏ tình công khai hồi đó ?”
“ nha~”
Chu Dĩ Ngôn im lặng , tựa lưng ghế, cách xa khỏi màn hình điện thoại.
Hồi lâu , hỏi: “Cậu là bạn trai em thế?”
Chắc là , lúc mà hai đứa với .
dẫu cũng là , cảm giác Chu Dĩ Ngôn câu trả lời .
Đổi là thì cũng háo hức đợi chờ bạn bè công nhận phận của .
“Có ạ!”
Chu Dĩ Ngôn xoa xoa ngón tay cái, cảm giác như ảnh gắng sức lắm .
Anh khẽ cúi đầu xuống, đôi mắt tóc che khuất trong bóng tối, thể thấu.
“Anh làm thế?” Tôi hỏi.
Anh vẫn như cũ ngẩng đầu lên, “Vì , từ giờ về đều chỉ em xếp mỗi Chủ nhật thôi đúng ?”
Chu Dĩ Ngôn ngước mắt lên, trong ánh mắt chút biểu cảm gì.
Tôi tràn đầy yêu thương đôi mắt ảnh, “Không ! Chỉ cần lúc nào thời gian em đều sẽ ở cạnh .”
Chu Dĩ Ngôn khịt mũi.
Tiếp tục sờ ngón cái.
“Anh vui ?” Tôi , “Thế ngày mai em chơi cùng , ? Em với Hàng Văn Hoa một tiếng là chứ gì.”
Vừa gửi tin nhắn.
“Cậu đồng ý nè.”
Chu Dĩ Ngôn thế thì dừng tay , vẫn cúi gằm mặt xuống như cũ.
“Không thèm.”
Ảnh lập tức ngắt cuộc gọi luôn.
Tôi chẳng tự dưng dỗi nữa.
Nếu như thì lẽ nào đều phép từ chối hả?
Mười phút .
Anh gửi tin nhắn tới: Ở ?
11
Thế mà Chu Dĩ Ngôn bảo mai việc, với .
Tôi quan tâm hỏi mấy câu, cảm giác tác dụng gì mấy.
Thái độ của vẫn là ơ hờ như cũ.
là đồ khùng.
Ngày mai nhất định gặp mặt đối chất hỏi xem rốt cuộc là làm .
Buổi sáng ngày hôm , với Hựu Hựu cùng đến phụ Hàng Văn Hoa bày bố.
Một bạn chung phòng ký túc xá nữa đảm nhiệm hẹn “ mua sắm” để dẫn Sơ Hạ đến KTV.
Hàng Văn Hoa là khá cầu và dám nghĩ dám làm, khi và Hựu Hựu bắt đầu thì đồ đạc cơ bản chuẩn gần xong hết .
Thật sự bọn chỉ cần thổi bóng bay nữa thôi.
Thổi năm, sáu cái thì cửa phòng KTV mở , Chu Dĩ Ngôn đến.
Ảnh ăn mặc trông còn giống tỏ tình hơn cả Hàng Văn Hoa.
Đẹp trai đến mức trong mắt chỉ thấy ảnh.
“Hi!” Tôi bỏ đồ xuống đến chỗ , tỏ e thẹn khoác lấy tay .
Chu Dĩ Ngôn khẽ một cái.
Sau đó bắt đầu cởi áo khoác bên ngoài, áo vest, vén ống tay áo lên.
“Tôi cũng tới đây phụ giúp.”
Dáng vẻ trông nhiệt tình, nhưng giọng điệu xa cách, thậm chí là lạnh lùng.
”Cảm ơn .”
Chu Dĩ Ngôn mặc vest trưởng thành như , Hàng Văn Hoa cũng thể hiện nghi thức xã giao của trưởng thành, duỗi tay mặt .
Hai bàn tay chạm .
Lại tiếp tục tay nắm lấy tay.
Sắc mặt Hàng Văn Hoa dần trở nên đau khổ, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.
Hàng mi Chu Dĩ Ngôn nhấp nháy, ánh mắt càng sâu thẳm.
Tay của hai họ càng rung dữ dội hơn.
“Học trưởng? Sao ...”
Chu Dĩ Ngôn thả lỏng tay, hất , “Thể lực của con trai thể quá yếu .”
Hựu Hựu thổi bóng nữa, cứ ngây ngốc mà Chu Dĩ Ngôn, qua .
Tôi…. Tôi gì nhé.
Lẽ nào Chu Dĩ Ngôn thích Sơ Hạ ?
Tôi chợt nảy những suy tưởng lung tung.
“Hơi nóng nhỉ.” Chu Dĩ Ngôn cởi khuy áo sơ mi trắng , hết một nút, hai nút ba nút.
Lồng n.g.ự.c thoắt ẩn thoắt hiện.
Cú bắt tay áp đảo về sức khiến mặt Hàng Văn Hoa vẫn hết đỏ.
Chắc là vẫn đang sốc, ánh mắt hoang mang Chu Dĩ Ngôn.
Chu Dĩ Ngôn : “Nhìn cái gì mà ? Bộ hả?”
Anh nhích gần quan sát, vẻ nghiêm túc mà : “Ồ, thật nè. Đàn ông con trai vẫn là cần to con vạm vỡ một chút mới .”
Tôi hổ ôm trán, đến kéo cánh tay .
“Học trưởng, chúng ngoài chuyện… Á!”
Chu Dĩ Ngôn nhấc bổng lên bằng một tay.
Tôi bám chặt lấy bả vai , lúng túng hiểu nổi tình cảnh bây giờ.
Chu Dĩ Ngôn với Hàng Văn Hoa: “Cơ thể của , thể bế trong giây lát chắc?”
“Tôi còn thể kể mười câu chuyện tiếu lâm trong một phút đó, làm ?”
Tôi thấy Chu Dĩ Ngôn điên nặng .
“Học trưởng, rốt cuộc là thích em thích Sơ Hạ ?” Tôi nghiến răng thì thầm tai .
Anh giả điếc , mở cửa phòng KTV, với hai cũng sắp hoá đá : “Mấy cũng đến đây .”
Thế là bọn họ liền chạy tới, đúng lúc chạm trán nhóm Sơ Hạ hai bọn họ từ phía bên qua đây.
Tất cả dồn một phòng KTV khác.
Vừa , ba cô bạn cùng phòng của thốt trầm trồ.
Bên trong phòng thiết kế theo concept tràn ngập hoa tươi, còn các đồ trang trí tinh xảo mắt.
Chu Dĩ Ngôn thả xuống.
”Thế nào hả? Thích lắm đúng ?”
“Thích thì thích, nhưng mà, rõ ràng …”
“Anh mà!” Chu Dĩ Ngôn ngắt lời .
“Anh chỉ là một con cá nhỏ trong ao cá của em, nhưng em hiểu rõ, là em giỏi giang gì để câu , mà là rảnh rỗi tự nguyện mắc câu.”
“Anh chính là thích làm cá đó, cắn câu thì cắn, thì hôm khác cắn!”
Anh ngửa đầu lên, thở một , cúi xuống.
“Thế nên hôm nay cắn ! Từ Thiên, em đó, còn cả con cá dự phòng đó của em nữa!” Anh chỉ tay về phía Hàng Văn Hoa.
“Anh biến một cuộc tỏ tình ở KTV long trọng cỡ đó, hơn cả nữa. Không vì thích em , mà là vì bẩm sinh ghét nhất chịu thua ai đó!”