"Thằng nhãi Khương Phong đó quá ghê tởm,  khuyên em nên  rõ  chuyện với nó sớm chút. Đông Bắc gì đó,  nhất là em đừng dây ,   thích   em  cái mùi quê mùa đó. Nếu em   thắc mắc gì thì cứ kêu  gửi cho  một căn nhà và một chiếc xe đến chung cư Ngô Đồng  . Lát nữa,  còn  đưa Uyển Tình  khám thai, phương tiện công cộng bất tiện lắm."
 
Cũng   thái độ ngang nhiên như thể những gì   là hiển nhiên của  xuất phát từ . Trong mắt ,  yêu cầu của  đều thật nực .
 
Tôi hỏi: "Lục Dương Trần, cưới  thì   gì? Tôi    con  , cũng     tiền bạc, còn  nuôi con cho , đưa tiền của nhà họ Chúc cho cái đứa  hề  quan hệ huyết thống . Cuối cùng,   cái gì?"
 
Hắn  khẩy: "Chỉ vì em yêu ."
 
Tôi khựng .
 
Giọng điệu của Lục Dương Trần  càng thêm kiên định: "Chúc Nhan,   em yêu . Từ nhỏ, em  yêu  từ cái  đầu tiên, xem  là chỗ dựa duy nhất. Anh ban cho em cái danh phu nhân nhà họ Lục, cho em cái quyền    từ xa. Anh sẽ  dây dưa với em,   tùy tiện như Khương Phong,  chỉ trung thành với Uyển Tình. Cho nên, Chúc Nhan , hãy  đủ , nếu  thì em sẽ chẳng   gì cả."
 
Hay lắm. Trên đời    loại  mặt dày đến thế.
 
Vậy thì cũng đừng trách .
 
Tôi    thêm một lời nào với Lục Dương Trần, thẳng tay cúp điện thoại. Sau đó,   với Khương Phong: "Không  là  đó,   rằng  “xử lý” Lục Dương Trần ? Cứ làm , em tuyệt đối  ngăn cản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-chon-thai-tu-gia-gioi-dong-bac/chuong-6.html.]
 
Chuyện Khương Phong  ưa Lục Dương Trần    là chuyện ngày một ngày hai. Tôi   nhà họ Chúc và nhà họ Lục trở mặt đến mức khó coi như , cũng   Khương Phong  mới bước chân  cái giới   gây chuyện thị phi nên vẫn luôn đè nén Khương Phong,  cho  làm gì Lục Dương Trần. Khương Phong cũng vì thế mà bận lòng, luôn cảm thấy  còn vương vấn tình cũ. Thôi bỏ , xét cho cùng thì mối giao hảo cũ với một  gia tộc cũng chỉ là một gánh nặng.
 
Khương Phong    hết, cuối cùng thì cũng để lộ vẻ vui mừng  mặt: "Vợ thật sự cam lòng ?"
 
Tôi    hiểu sai ý . Tôi cũng   giải thích nhiều, rằng  thật sự  còn chút tình cảm nào với Lục Dương Trần nữa mà chỉ : "Cứ thoải mái mà làm , nếu  thì  mà Đông Sơn tái khởi (*),   chừng em còn sẽ làm hòa với  thật đấy."
 
(*) Ý nghĩa ẩn dụ  rút  từ một điển tích trong lịch sử Trung Quốc về Tạ An - một vị tướng, một nhà chính trị nổi tiếng thời Đông Tấn. Khi còn trẻ, ông  làm quan nhưng  đó từ chức, lui về ở ẩn ở núi Đông Sơn để sống một cuộc đời ẩn dật. Tuy nhiên, khi đất nước lâm nguy, triều đình  mời ông trở . Từ "núi Đông" - nơi ẩn cư, Tạ An  "trỗi dậy một  nữa",  giúp nước, lập nên nhiều chiến công lừng lẫy và trở thành một trụ cột của triều đình. Vì , "Đông Sơn tái khởi" mang ý nghĩa: Từ một nơi ẩn dật, thất thế (núi Đông Sơn),  một  nữa trỗi dậy (“tái khởi”) để làm nên sự nghiệp lớn.
 
Tôi cố tình   để bóng gió Khương Phong, nhưng    tưởng thật. Do đó, gương mặt tuấn tú của  lập tức trở nên nghiêm nghị. Anh nghiến răng,  với vẻ ác độc: "Mơ tưởng vợ ! Tôi  cho  chết!"
 
Thủ đoạn của Khương Phong  thô bạo.
 
Vì  những yêu cầu Lục Dương Trần  đề nghị với ,   thật sự  gửi cho Lục Dương Trần một căn nhà và một chiếc xe, nhưng chiếc xe và căn nhà   đưa đến với chế độ dùng  trả tiền , căn hộ cao cấp  giá hai nghìn tệ/ngày, siêu xe sang trọng  giá ba nghìn tệ/ một ngày. Họ  sử dụng chúng liên tục trong một tháng, chi phí  một trăm năm mười nghìn tệ. Đồng thời, còn   giúp việc thuê trong nhà, giá thuê là mười nghìn tệ/một tháng, đầu bếp đến nhà nấu các bữa ăn dinh dưỡng hàng ngày  giá thuê là một trăm nghìn tệ/một tháng.
 
Sau khi Lục Dương Trần và Tô Uyển Tình hưởng thụ một cách thoải mái trong một tháng, các chủ nợ lũ lượt kéo đến đòi tiền. Lục Dương Trần   tiền, lập tức gọi điện cho , nhưng   chặn  của  từ lâu, mặc cho  gọi trời, trời  thấu, gọi đất, đất chẳng . Cuối cùng,   cảnh sát tìm đến, đưa  tù luôn.