Tôi Chấp Nhận Sắp Xếp Nhưng Anh Lại Khóc - Khương Nguyện & Tưởng Trầm Châu - Chương 466: Yêu
Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:55:58
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Điện thoại của Khương Nguyện kêu lên, là tin nhắn của Thương Nghiên gửi đến.
Cô liếc hai bên , lặng lẽ rời khỏi văn phòng.
Thương Nghiên rảnh rỗi, hẹn cô ăn.
Theo lời thì, đối tác cũng cần thường xuyên bồi đắp tình cảm.
Khương Nguyện hẹn sáng mai, vì buổi chiều cô làm giám khảo cho cuộc thi phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i nhất do em vợ của tổng giám đốc trang sức CY tổ chức tại khu Hoài Dương.
Nói là cuộc thi, thực quy mô lớn, tổng cộng diễn trong ba ngày, ngày đầu tiên sơ tuyển, ngày thứ hai loại trực tiếp, ngày thứ ba chung kết.
Chỉ là đối phương tạo tiếng vang từ lâu, cuộc thi hiện giờ cũng chút tiếng tăm.
Nếu thì Triệu Uyển Nguyệt nể mặt đến mấy cũng nhận công việc thương mại cho Khương Nguyện.
Gần đây cô duyên với những em vợ kiểu , sếp của Mã Tang là em vợ của tổng giám đốc Miêu của Tập đoàn Hoa Côn, cuộc thi phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i là của em vợ của tổng giám đốc trang sức CY.
là đ.â.m ổ em vợ .
Hơn hai mươi phút , Kiều Uyển Đường và Giản Thời Nam bước khỏi văn phòng.
Khương Nguyện thấy khuôn mặt Kiều Uyển Đường ửng hồng, mắt sáng ngời, cả kìm sự vui mừng, liền cô vượt qua vòng phỏng vấn của Giản Thời Nam.
Hai đến mặt Khương Nguyện, Giản Thời Nam : “Anh bảo cô Kiều bắt đầu làm từ ngày mai, vấn đề gì chứ?”
Khương Nguyện Kiều Uyển Đường, đầy sức sống : “Không vấn đề gì ạ!”
Khương Nguyện với Giản Thời Nam: “Cô chỗ ở, hôm nay thể chuyển ký túc xá nhân viên ?”
Giản Thời Nam lập tức bảo trợ lý sắp xếp.
Về phần lương bổng, Khương Nguyện để Kiều Uyển Đường tự thương lượng.
Trên đường về, Khương Nguyện với Kiều Uyển Đường: “Những gì thể giúp cô đều giúp , tiếp theo là dựa bản lĩnh của chính cô, thể ở Giản thị , thể bao xa, phụ thuộc cô.”
Cô ngừng : “Kiều Uyển Đường, hy vọng cô đừng làm thất vọng.”
Kiều Uyển Đường nắm chặt tay, hốc mắt đỏ hoe: “Tôi sẽ làm ! Cô Khương, cảm ơn cô!”
Khương Nguyện mấy để tâm.
Lúc nãy rời , Giản Thời Nam hỏi cô tại giúp Kiều Uyển Đường.
Khương Nguyện nghĩ, lẽ là vì Kiều Uyển Đường giống như cô của đây, lúc còn đường lui.
Đương nhiên cũng vì điều , cô thực sự thích phong cách thiết kế của Kiều Uyển Đường.
Hơn nữa, giúp Kiều Uyển Đường cũng coi như cô tự để cho một con đường lui.
Nếu cô thể tận dụng nền tảng Giản thị để trưởng thành , cô thể vượt qua khó khăn.
Kiều Uyển Đường nhiều hành lý, khi về đến Vịnh Nguyệt Lượng, Khương Nguyện bảo tài xế đưa hai vệ sĩ, cùng Kiều Uyển Đường rời .
“Đi đòi tiền thuê nhà và tiền cọc phòng của cô.” Khương Nguyện đưa Kiều Uyển Đường đến cửa, thản nhiên : “Hy vọng cô thể dũng cảm hơn một chút, gặp chuyện bất bình, khả năng tự giải quyết, sẽ giúp cô mãi.”
Kiều Uyển Đường c.ắ.n môi, gật đầu thật mạnh!
Khi trời chạng vạng tối, tài xế dẫn vệ sĩ trở về.
Và mang về tin tức về Kiều Uyển Đường.
“Vệ sĩ tay giúp đỡ, bạn cùng phòng của cô hoạt động mại dâm riêng, cô Kiều lấy bằng chứng buộc đối phương trả tiền cọc và tiền thuê nhà, khi lấy tiền, cô báo cảnh sát tố cáo mấy đó, và thông báo cho chủ nhà.”
Chủ nhà lập tức chạy đến hiện trường, thuê nhà lợi dụng nhà của để bán dâm, liền la ó đòi thuê luật sư kiện mấy đó đến tán gia bại sản.
Khương Nguyện uống canh do chị Anh nấu, xong, bề ngoài lộ vẻ gì, nhưng trong lòng hài lòng với cách làm dứt khoát của Kiều Uyển Đường.
Khi Tưởng Trầm Châu bước cửa, thấy Khương Nguyện đang mỉm , tâm trạng vẻ .
“Chuyện gì vui ?” Tưởng Trầm Châu cởi áo khoác đưa cho chị Anh, tự đến tủ rượu rót một ly rượu.
Khương Nguyện kể cho chuyện của Kiều Uyển Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-chap-nhan-sap-xep-nhung-anh-lai-khoc-khuong-nguyen-tuong-tram-chau-ehml/chuong-466-yeu.html.]
Tưởng Trầm Châu đối diện cô, cô qua chiếc bàn ăn: “Em học Tạ Thù, tự tạo thương hiệu riêng ?”
Khương Nguyện ậm ừ: “Còn lâu lắm, em chỉ là nhất thời hứng thú. Đã với Kiều Uyển Đường là sẽ giúp cô , cô Tạ mắt, thì em cũng thể bỏ mặc .”
Tưởng Trầm Châu đưa ý kiến gì, chỉ : “Chị gái của Trang Trì, Trang Nhàn, tự thành lập một thương hiệu thời trang, nếu em hứng thú, sẽ một tiếng, bình thường em rảnh rỗi thể qua đó tham quan.”
Khương Nguyện ấn tượng gì về Trang Nhàn trong lời : “Ừm, để .”
Cô định đến công ty của Lạc Uyển.
Cô và Tưởng Trầm Châu sớm muộn gì cũng cắt đứt, bây giờ nên dây dưa quá nhiều.
Buổi tối, Tưởng Trầm Châu ở trong thư phòng lâu mới về phòng ngủ.
Lúc đó Khương Nguyện vẫn ngủ, khi đàn ông ôm lòng, cô thuận thế ôm lấy .
“Khi nào nước ngoài với ông nội?” Cô hỏi.
Tưởng Trầm Châu nhắm mắt, cả thả lỏng hết mức: “Sáng sớm ngày .”
Sáng sớm ngày .
Khương Nguyện thầm tính toán thời gian, nghĩa là, theo thỏa thuận giữa cô và ông nội Diệp, cô đẩy nhanh tiến độ hôn sự giữa cô và Thương Nghiên.
Đợi Tưởng Trầm Châu từ nước ngoài trở về, chuyện đấy.
Khương Nguyện dám nghĩ, đến lúc đó, Tưởng Trầm Châu sẽ tức giận đến mức nào.
Phản bội, lừa dối, tính toán, làm trái ý… bất kỳ điều gì cũng đủ để đàn ông xé xác cô thành trăm mảnh.
May mắn là trong bụng cô một đứa trẻ, cô nghĩ.
Cũng coi như là tấm bùa hộ mệnh của cô.
“Tưởng Trầm Châu, yêu em ?” Nghe tiếng tim đập của đàn ông, cô hỏi câu hỏi vẫn luôn ám ảnh cô với một tia hy vọng.
Tưởng Trầm Châu “ừm” một tiếng.
Khương Nguyện sững sờ.
Cô mở mắt, lẩm bẩm: “Anh gì?”
Tưởng Trầm Châu khẽ mở môi mỏng, thốt một chữ ngắn gọn: “Yêu.”
Giọng điệu đó, cứ như thể Khương Nguyện hỏi là yêu , mà là ăn cơm .
Bình thản đến mức khiến cảm thấy mơ hồ.
Khương Nguyện ngây lâu.
Lâu đến mức một khoảnh khắc, cô thực sự bất chấp tất cả mà ở bên .
Tình nhân cũng , bạn giường cũng , quan trọng.
Cô cần danh phận, chỉ cần đàn ông .
cuối cùng, Khương Nguyện cũng chỉ ôm chặt hơn, : “Em cũng .”
Lời dứt, cô thấy đàn ông ngắn một tiếng.
“Khương Nguyện, em đúng là để chịu thiệt.”
Ngay cả việc bày tỏ tình yêu, cô cũng thể đợi đến khi câu trả lời của , mới cam tâm tình nguyện dâng trái tim .
Khương Nguyện nhẹ.
Ai chịu thiệt thì cứ chịu, dù cô thì .
Im lặng lâu, ngay lúc Khương Nguyện tưởng đàn ông ngủ, đột nhiên thấy : “Nghĩ kỹ , kết hôn với ?”
Câu trả lời , Khương Nguyện thể trả lời.
Cô chỉ thể giả vờ ngủ để trốn tránh.
Tưởng Trầm Châu giống như một thợ săn cực kỳ kiên nhẫn, giăng sẵn một chiếc lưới lớn để săn mồi, thong thả chờ đợi con mồi cam tâm tình nguyện sa lưới.