Khương Nguyện sững sờ, ngước lên. Cô thấy bất kỳ sự khinh miệt nào trong mắt đối phương, chỉ sự quan tâm và lo lắng dành cho cô.
Anh rõ ràng hiểu lầm tìm cô là Thẩm Độ, và lẽ còn tự suy diễn kịch bản cô ép buộc khuất phục.
Cả hai rõ ràng chỉ mới gặp đầu, nhưng đối phương hề keo kiệt thể hiện lòng với cô. Nói cảm động là giả, và Khương Nguyện cũng trân trọng loại thiện ý hiếm hoi trong cuộc sống của .
những chuyện lộn xộn , ngoài Văn Mạn , cô với bất cứ ai khác.
“Không , thích ,” cô đáp câu về phía Thẩm Độ.
Thẩm Độ thấy sắc mặt cô chùng xuống khi chuyện với Văn Trạch, nên ngay khi cô đến mặt, liền lạnh giọng hỏi: “Cô và mới quen , nhiều chuyện hết ? Trên máy bay chuyện cả buổi, xuống máy bay còn quyến luyến rời. Cô theo luôn .”
Khuôn mặt lớp khẩu trang của Khương Nguyện biểu cảm, giọng điệu lạnh lùng: “Anh bằng lòng để là .”
Thẩm Độ khẩy một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn lời bảo cô thì cứ . Bởi vì rõ, Khương Nguyện trông vẻ nhẫn nhịn cam chịu, nhưng thực trong xương cốt cô chẳng hề bận tâm đến điều gì.
Chỉ cần buột miệng lời cho cô , cô nhất định sẽ lưng rời mà chút do dự.
Anh vòng tay qua vai cô, như thể đang tuyên bố chủ quyền, nở một nụ chế giễu về phía Văn Trạch đang phía .
Văn Trạch hai họ với ánh mắt phức tạp, để tâm đến sự vô lễ của Thẩm Độ, lịch sự khẽ cúi đầu chào bỏ .
Thẩm Độ thấy khó chịu.
Anh luôn cảm thấy ánh mắt của Văn Trạch quá kỳ lạ, cúi xuống hỏi Khương Nguyện: “Cô gì với ?”
Khương Nguyện: “Không gì cả.”
Cô đương nhiên thể rằng Văn Trạch hiểu lầm mối quan hệ của cô và Thẩm Độ. Đã lỡ để Văn Trạch hiểu lầm , thì cứ để tiếp tục hiểu lầm .
Dù , trong mắt ngoài, mối quan hệ giữa cô và Thẩm Độ vốn trong sạch.
Đang nghĩ ngợi, Thẩm Độ đột nhiên kéo khẩu trang của cô: “Sao cô đột nhiên đeo khẩu trang? Bỏ xuống.”
“Lỡ uống một chút rượu vang, dị ứng .” Khương Nguyện bịa đại một cái cớ, ngoảnh mặt né tránh sang bên cạnh, qua cặp kính râm thấy Tưởng Trầm Châu ở gần đó.
Lúc , đàn ông cũng đang đeo kính râm, vẻ mặt biểu cảm lắng Khương Tinh Dao gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-chap-nhan-sap-xep-nhung-anh-lai-khoc-khuong-nguyen-tuong-tram-chau-ehml/chuong-27-di-ung.html.]
Trông vẻ vui, bao trùm một khí " lạ chớ gần". cho dù như , vẫn duy trì phong độ quen thuộc, thỉnh thoảng đáp lời Khương Tinh Dao.
Khương Nguyện thu hồi tầm mắt, thầm nghĩ, lẽ vì là con riêng, Khương gia coi trọng, nên Tưởng Trầm Châu hề kiêng dè gì cô, cũng chẳng cần giả vờ mặt cô, phơi bày triệt để sự nổi loạn và hung tính trong xương cốt mặt cô.
Cô bước khỏi cổng kiểm soát cùng với Thẩm Độ. Thẩm Độ hiếm hoi bám víu lấy Khương Tinh Dao, lẽ là Khương Tinh Dao thời gian để ý đến , nên chuyển sự chú ý sang Khương Nguyện.
Suốt dọc đường, cứ cằn nhằn rằng cô nên uống rượu khi dị ứng rượu vang, rằng cô còn làm càn như , c.h.ế.t máy bay cũng ai ...
Khương Nguyện lọt một chữ nào.
Một giờ , đoàn về khách sạn.
Điều ngờ là Tưởng Trầm Châu và Khương Tinh Dao cũng chọn cùng một khách sạn.
Trong những , vui nhất ai khác chính là Khương Tinh Dao.
Cô khó khăn lắm mới mượn danh tiếng của Diệp Lang Ngọc để Tưởng Trầm Châu đồng ý dẫn cùng. Vốn dĩ cô lên kế hoạch sẽ tận dụng thời gian ở thành phố Z để bồi đắp tình cảm với Tưởng Trầm Châu, nhất là thể tiến tới một mối quan hệ thực chất với .
Ai ngờ tình cờ gặp đúng đoàn của Thẩm Độ.
làm cô bực nhất vẫn là Khương Nguyện.
Mặc dù đây Khương Nguyện ngủ với cô là ai, nhưng Thẩm Độ cũng điều tra đó, mà Tưởng Trầm Châu luôn vướng mắc với kẻ tiện nhân phận rõ ràng , khiến cô luôn nghi ngờ Khương Nguyện.
Bây giờ để Tưởng Trầm Châu và cô ở cùng một khách sạn, ai chuyện gì xảy ?
Dù Khương Nguyện trông như hồ ly tinh, giỏi quyến rũ khác.
Khương Tinh Dao lập tức la lối đòi đổi khách sạn. Cuối cùng, Tưởng Trầm Châu mất hết kiên nhẫn, mỉm dặn dò trợ lý của : “Đi đổi khách sạn khác cho cô Khương.”
Khương Tinh Dao , vội hỏi: “Trầm Châu, đổi ?”
Tưởng Trầm Châu: “Tôi nghĩ cần đổi khách sạn.”
lúc tất thủ tục nhận phòng, nhận giấy tờ từ nhân viên khách sạn sải bước dài bỏ .
Hoàn để ý đến Khương Tinh Dao đang bực bội và bất lực phía .
“Trầm Châu, đổi thì em cũng đổi nữa, đừng nhanh thế, đợi em với.”