Tôi Chấp Nhận Sắp Xếp Nhưng Anh Lại Khóc - Khương Nguyện & Tưởng Trầm Châu - Chương 202: Cùng một loại người

Cập nhật lúc: 2025-11-13 17:54:20
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Không lâu , cô đưa Thẩm Độ say xỉn đến khách sạn, dìu xuống giường, Thẩm Độ đột nhiên lật đè cô xuống .

Đồng tử Khương Nguyện co , “Thẩm Độ, , làm gì?”

Thẩm Độ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, trong mắt chứa đựng sự cam lòng: “Sao em lời thế? Nguyện Nguyện, nếu em cứ mãi lời như đây thì mấy.”

Khương Nguyện sờ đến mức ghê tởm tột độ: “Thẩm Độ, say .”

“Em gọi là Độ ca ca nữa ?” Thẩm Độ một cách say xỉn, đôi môi nồng mùi rượu tiến sát đến Khương Nguyện, “Nguyện Nguyện, hôm nay em đến đây để thăm ba em, mà là để gặp đúng ? Trong lòng em vẫn thể quên , ?”

Khương Nguyện cắn răng chịu đựng, “Không .”

Thẩm Độ tin, đầy tự tin: “Anh , em khẩu thị tâm phi ( một đằng, nghĩ một nẻo).”

Anh cúi đầu hôn Khương Nguyện, cô theo bản năng né tránh, vì thế nụ hôn của rơi xuống cổ cô.

Thẩm Độ khựng , nhớ đến vết hôn mà thấy cổ áo cô lúc nãy, đột nhiên trở nên điên cuồng giật xé quần áo cô: “Trốn tránh cái gì, hả? Em chẳng thường xuyên lên giường với những đàn ông khác ? Chuyện đối với em mà là quen thuộc đúng ? Sao đến mặt bắt đầu giả vờ trinh tiết liệt nữ ( phụ nữ đoan trang)?”

Khương Nguyện ngờ đột nhiên phát điên, giãy giụa phản bác: “Thẩm Độ! Anh đừng quên sắp kết hôn với Khương Tinh Dao, làm thế ... sợ, sợ cô giận ?!”

Thẩm Độ dừng một chút, nhưng khi rõ vết hôn xương quai xanh của cô, mắt đỏ ngầu. Sau một thoáng tỉnh táo ngắn ngủi, cắn mạnh một cái xương quai xanh của Khương Nguyện: “Không cả.”

Đính hôn với Khương Tinh Dao, lẽ vui mừng, nhưng khi đính hôn, hề cảm thấy thỏa mãn và vui vẻ như tưởng, trái trong lòng như thiếu hụt một trống.

Mỗi ngày chỉ xoay quanh công ty và Khương Tinh Dao, bất kể đối xử với Khương Tinh Dao đến , trong miệng cô vĩnh viễn chỉ Tưởng Trầm Châu.

Tưởng Trầm Châu, Tưởng Trầm Châu, trong đầu Khương Tinh Dao chỉ còn Tưởng Trầm Châu.

Thẩm Độ rõ cảm giác trống rỗng trong lòng bấy lâu nay là vì điều gì, nhưng giây phút thấy Khương Nguyện hạ cửa kính xe xuống, gọi một tiếng “Độ ca ca” hôm nay, trái tim đột nhiên lấp đầy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/toi-chap-nhan-sap-xep-nhung-anh-lai-khoc-khuong-nguyen-tuong-tram-chau-ehml/chuong-202-cung-mot-loai-nguoi.html.]

Anh cắn mạnh xương quai xanh của Khương Nguyện, như trút giận, như khao khát để dấu vết gì đó cô.

Khương Nguyện cắn đau, theo bản năng giơ tay tát một cái.

Hành động của Thẩm Độ khựng , những tức giận, mà dục vọng trong mắt càng nồng hơn.

Anh đột nhiên bóp cổ Khương Nguyện, tay vén váy cô lên. Khương Nguyện sức giãy giụa, nhưng vô ích. Cô dứt khoát buông lỏng , dang hai tay với Thẩm Độ: “Độ ca ca, làm em đau .”

Thẩm Độ sững sờ, lý trí về, theo bản năng buông tay đang bóp cổ cô , nâng mặt cô lên và hôn: “Ngoan, em lời chút, Độ ca ca sẽ đối xử với em…”

Lời còn dứt, Khương Nguyện nắm lấy gạt tàn thuốc tủ đầu giường, giáng mạnh xuống gáy !

Thẩm Độ rên lên một tiếng, cơ thể nặng nề đổ ập xuống Khương Nguyện, m.á.u tươi ngay lập tức thấm ướt cổ áo , vài sợi m.á.u chảy dài từ trán xuống.

Khương Nguyện dùng sức đẩy , luống cuống chỉnh quần áo, tức giận : “Thẩm Độ, coi là cái gì? Trước đây coi là lốp xe dự phòng, giờ sắp kết hôn với chị đối xử với như , trong lòng , hạ tiện đến thế ?”

Đầu Thẩm Độ choáng váng, ôm đầu, giải thích, nhưng Khương Nguyện mắt biến thành mấy , lắc lư mắt .

Anh chậm rãi nhận cô đang gì, lạnh: “Hôm nay em hẹn ngoài uống rượu, chẳng là để quyến rũ lấy lòng ? Nguyện Nguyện, chúng là cùng một loại , trong lòng em đang nghĩ gì.”

Anh dậy, Khương Nguyện lùi một bước lớn, tạo tư thế phòng thủ: “Anh đừng qua đây! Anh mà làm loạn nữa sẽ báo cảnh sát đấy!”

“Báo cảnh sát? Được thôi, em báo .” Thẩm Độ chỗ dựa mà sợ.

Kết quả, Khương Nguyện thực sự lấy điện thoại báo cảnh sát: “Alo, 110 ? Ở đây cưỡng h.i.ế.p , cần giúp đỡ.”

“…” Biểu cảm của Thẩm Độ trở nên trống rỗng.

________________________________________

Loading...