Tối đến, Tuấn Kiệt xách cặp lồng cháo , cẩn thận đổ bát đưa đến tay Vỹ Đình. Hắn là do Tần Vy An nấu đem tới.
Anh thấy chạnh lòng, cả một ngày nay, mong chờ cô đến bao, mong cô nấu cho bát cháo nóng, mong cô lo lắng quan tâm, mỗi khi tiếng gõ cửa vang lên, khấp khởi mừng thầm để thất vọng.
Bệnh viện thành phố về đêm yên tĩnh vô cùng. Bước lan can trông về phía xa, vô ánh đèn giăng mắc khắp nơi, làn gió đưa mây che khuất ánh trăng khuya, nhớ cô da diết, cái cảm giác cô đơn trống trải ùa về.
Những lời ban chiều với Như Ý vốn chẳng thật tâm, thấy bản điểm yếu , sợ mất yêu nữa, chỉ như mới khiến Như Ý giữ kín bí mật cho mà thôi. Định bụng khi kết hôn sẽ từ từ cho Thủy Nguyệt tất cả, thành vợ chồng, chắc chắn sẽ dễ dàng cảm thông hơn.
Cả một ngày hôm nay, vì nhớ cô quá mà đăng nhập điện thoại hệ thống camera quan sát của công ty để thấy cô.
Cùng lúc , Thủy Nguyệt cũng đưa tay đẩy cửa bước ban công, ánh mắt cô hướng về phía cánh cổng, nơi Vỹ Đình vẫn thường trông lên. Cơn gió nhẹ lùa qua mái hiên làm cô cảm thấy bản thật lẻ loi như chính vầng trăng cao .
Đôi tình nhân một thuở rằng thời khắc , hai vị phó tổng đang rồng rắn kéo đến vũ trường thực hiện kế hoạch trả thù.
Trong tiếng nhạc xập xình, sôi động giữa gian đầy màu sắc của những ánh đèn led, những nàng dancer nóng bỏng, Kiến Quốc mân mê ly rượu tay, ngó nghiêng một hồi.
Hai cô gái xinh thấy và Vương Nhược thì nhanh chóng tiến tới bá vai, bắt chuyện làm quen.
- Anh trai, buồn ? Nhảy một điệu với chúng em .
Kiến Quốc thấy Trần Dư Quang cũng hòa lẫn trong đám đang nhảy nhót tưng bừng thì mỉm , gật đầu. Hắn và Vương Nhược nhanh chóng lên, lấy nón đội , kéo che nửa mặt tóm lấy tay hai cô gái kéo .
Vương Nhược và Kiến Quốc cố tình tiếp cận nhóm của Trần Dư Quang vờ say xỉn va . Mấy đầu, Trần Dư Quang chẳng bận tâm, đến khi nhận hai tên là cố ý tán liên tục thì nổi cáu.
- Hai thằng điên , gây sự với ông mày hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-63-day-do-tran-du-quang-1.html.]
- Xin , là các say quá thôi. - Một trong hai cô gái nhảy cùng lên tiếng.
- Ông mày gây sự đó, hả? - Kiến Quốc sấn tới đưa tay đẩy n.g.ự.c Trần Dư Quang.
- Chết tiệt. - Trần Dư Quang rú lên.
Dứt lời, và mấy gã thanh niên cùng đồng loạt nhào lên, đám đang nhảy nhót xung quanh hoảng loạn dạt , nhường rộng chính giữa, vũ trường lúc biến thành võ đài.
Kiến Quốc và Vương Nhược đều là những cao thủ karate, đạt ngũ đẳng huyền đai, kẻ thì lục đẳng huyền đai, nên, đám ấm loi nhoi chỉ ăn chơi của Trần Dư Quang chẳng đối thủ của họ.
Trần Dư Quang men trong nên hăng máu, quật ngã mấy vẫn cứ lao . Đến lúc đuối quá, gào lên.
- Thằng khốn, mày tao là ai hả?
- Ồ, mày là ai thế? - Kiến Quốc buông lời giễu cợt.
- Tao là Trần Dư Quang, ba tao là Trần Chí Hạo, chủ tịch của Phi Long.
- Ra là con trai Trần Chí Hạo cơ đấy. Cóc ổi mà tưởng là b.o.m nho. - Kiến Quốc đánh mắt sang Vương Nhược, hắc hắc.
Nói , đưa tay gỡ chiếc nón , bước gần Trần Dư Quang.
- Nhìn xem tao là ai?
- Mày là ai hả? - Trần Dư Quang thấy Kiến Quốc tiến tới thì bò lùi .
- Hôm qua mày mặt ba mày đến Thịnh Vũ dự tiệc mà mắt mày để thế hả? Tối ngày chỉ lo ăn chơi trác táng, đúng là gia môn bất hạnh.