Thủy Nguyệt Kiến Quốc, khẽ gật đầu và hiệu bảo hãy cứ về. Chờ cho chiếc ô tô khuất hẳn, cô mới mặt , lò dò tra chìa khóa mở cửa thì một bàn tay vươn đến, nắm chặt lấy tay cô.
- Anh Vương, , đừng đến nữa. – Thủy Nguyệt mệt mỏi cất lời.
- Tại ?
- Tôi thích một , ngoại trừ bên ngoài làm việc thì chỉ một . Thời gian qua thật cám ơn .
- Em với Lâm phó tổng là quan hệ gì?
Nghe Vỹ Đình đột nhiên đổi cách xưng hô, Thủy Nguyệt vô cùng bối rối, ánh mắt sâu thẳm của như ánh lạc chiếu thẳng cô.
- Là bạn bè. – Cô đáp gọn.
- Chỉ ?
- Phải. Tôi đây, chào .
Vỹ Đình trân trân theo bóng Thủy Nguyệt khuất dần cánh cổng loáng thoáng ô cửa tầng một. Qua khe hở tấm màn che, cô nhướn mắt trông xuống thấy vẫn còn đấy thì với tay kéo kín .
Bản cô quan hệ gì mức tình bạn với giới thượng lưu, tuy Vỹ Đình là trợ lý nhưng cô thấy dát hàng hiệu, nào là đồng hồ Rolex, nhẫn thì kim cương, ngay cả chiếc áo cũng là của những thương hiệu nổi tiếng, cô đeo chân hạc để rơi nữa.
Thủy Nguyệt đủ thông minh để nhận sự quan tâm, ân cần từ là lý do, thế nên cô sớm dập tắt ngọn lửa tình mới nhen nhóm trong lòng đàn ông.
Vỹ Đình chờ đến khi ánh điện vụt tắt mới xe, xương cốt nhức nữa , bàn tay vội vàng tìm đến lọ thuốc giảm đau, bác sĩ dặn dò để bản lạnh quá.
Đưa tay vuốt nhẹ hình ảnh cô nữ sinh tết tóc hai bên vẫn luôn đặt trong ví, lòng chênh vênh nỗi nhớ, ngay cả lúc ở bên cạnh cô thì cũng cảm thấy nhớ.
- Tiểu Nguyệt, để bản thể sống , sẽ khiến em về bên bằng giá. – Anh run rẩy cất lời.
Đêm tàn, ban mai đến, một ngày mới bắt đầu. Chuông điện thoại đổ liên tục, chẳng riêng gì phòng biên tập mà các phòng ban khác cũng tất bật, cuối năm là thời điểm chạy nước rút. Nhìn chiếc điện thoại bàn khẽ rung, Thủy Nguyệt vội vươn tay bấm .
- Vương phó tổng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-31-tranh-thong-gap-tung-1.html.]
- Em lên phòng một lát.
- Vâng.
Sau tiếng đáp, Thủy Nguyệt tức tốc chạy khỏi phòng biên tập và hướng đến thang máy. Vừa nhấn nút mở thì chạm mặt Lộ Tinh Văn, cô khẽ cúi chào bước .
- Tầng tám? - Hắn hỏi.
- Phải. – Cô đáp.
Đến phòng phó tổng, cả hai cùng lúc bước , Lộ Tinh Văn tới sô pha, với tay rót ly nóng, nhấp tới nhấp lui.
- Em kịch bản nền hai truyện ngắn nhé. – Vương Nhược đưa tập tài liệu cho Thủy Nguyệt.
- Phim chiếu tết ạ? – Cô khẽ hỏi.
- Phải. Anh nghĩ nghĩ vẫn thấy nên giao cho em.
- Anh yên tâm. Em sẽ cố gắng.
Thủy Nguyệt vui vẻ nhận nhiệm vụ và chào cả Vương Nhược lẫn Lộ Tinh Văn . Chờ cô , Vương Nhược mới đến đối diện Lộ Tinh Văn, bản mặt nửa là giận dỗi nửa là bực bội của đứa em trai, chỉ khẽ , hỏi nhỏ.
- Tìm việc gì?
- Anh hai , em tức c.h.ế.t ? Bao nhiêu chọn, cứ là đó? – Lộ Tinh Văn hậm hực.
- Đây là công việc, em nên công tư phân minh chứ.
- Em phân , tất cả những chuyện cô làm, vẫn thể bình thường ? Anh Vỹ Đình…
- Em hứa sẽ nhắc chuyện . – Vương Nhược nghiêm giọng.
- Chỉ thôi nhé, bảo cô tránh xa em . - Lộ Tinh Văn tức giận bỏ chạy ngoài.
Từ lúc Thịnh Vũ, Lộ Tinh Văn ở khu tập thể dành cho thực tập sinh, Vương Nhược chẳng cho về nhà, tịch thu luôn chìa khóa, nên buộc xông phòng làm việc để cho ngô khoai, chứ gọi điện mới câu câu thì ông bảo bận bận nọ cúp máy.