Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nước mắt Như Ý lã chã tuôn rơi. Là cô khiến làm những điều , để bản sống trong ray rứt và tội như . Cố gắng lấy bình tĩnh, cô gấp gáp rời khỏi căn phòng, bước nhanh xuống .
- Chị định thế?
Lộ Tinh Văn ôm bó hoa mới giao tới , trông thấy Như Ý liền lên tiếng hỏi. Hắn nhận cô mới xong, hai mắt hãy còn đỏ hoe, mũi cũng đỏ nốt.
- Tôi thấy khỏe nên về thôi, chúc buổi tối vui vẻ.
Dứt lời, Như Ý chạy vụt . Lộ Tinh Văn theo mà ngẩn tò te, lẽ nào trong phòng gì đó đáng sợ lắm mà khiến đại minh tinh thành bộ dạng . Diệp Trân tiếng chuyện liền chạy lên xem thử thì thấy chỉ mỗi Lộ Tinh Văn, hỏi mới Như Ý về nhà .
Về đến nhà thì hơn năm giờ chiều, bóng tối cũng lảng vảng buông dần, Như Ý co cụm ghế sô pha, cảm giác trống trải và lạnh lẽo bủa vây lấy cô. Đang miên man hồi tưởng ký ức thì tiếng chuông cửa ngân lên. Như đoán bên ngoài là ai, cô bật dậy, chạy nhanh phía cổng.
Vừa trông thấy Vương Nhược, Như Ý lập tức nhào lòng , đôi vai gầy khẽ run lên theo từng tiếng nấc. Cô chờ mong đến bao nhưng vì sợ làm lở dỡ công việc của nên dám gọi.
- Như Ý, bình tĩnh em. – Vương Nhược nhẹ nhàng vỗ về lưng cô.
- Em xin Vương Nhược. Xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-238-moi-tinh-sau-nang-2.html.]
Dứt lời, cô buông , vẫn ngừng . Vương Nhược nhẹ nắm lấy tay cô, dắt trong. Ban nãy khi về đến nhà, Lộ Tinh Văn kể sự tình, linh tính chẳng lành nên chạy lên phòng xem thử, kết quả là thấy cuốn nhật ký giường.
- Như Ý, chuyện đó…
- Hôm nay em gặp Mạc Cách Tùng, em cả Vương Nhược. Anh mau báo cảnh sát bắt em . – Cô nức nở lên tiếng cắt ngang lời .
- Như Ý. Lúc đó em kiểm soát hành vi của bản mới vô ý hại cô bé, nay mất , dù em tù thì cũng đổi gì cả.
- em làm gì bây giờ? Em hại chị em họ Du, hại và Mạc Cách Tùng. Sao em tội thế ? Sao cố chấp bảo vệ kẻ xa như em?
Vương Nhược im lặng kéo cô lòng và ôm thật chặt. Anh cô hiểu rõ câu trả lời từ , đơn giản là vì yêu cô và che chở cho cô giông gió cuộc đời.
Một năm trôi qua đối với dài như vô tận, vì chẳng thể làm gì hơn để bù đắp cho Hạ Hạ, chỉ còn âm thầm giúp đỡ cho công việc của cô suôn sẻ. Tất cả các nhân vật m.á.u mặt và danh tiếng xuất hiện đều đặn các báo mà cô phụ trách đều do đích tác động để họ nhận lời mời phỏng vấn.
Ngày mai chính là ngày giỗ của Thi Hân, giám đốc tòa soạn mách rằng Hạ Hạ xin phép nghỉ buổi chiều. Vốn định hỏi để thời gian và cô đến thăm mộ đừng trùng khớp, tránh việc chạm mặt khó xử, nhưng bây giờ đưa Như Ý cùng tới đó để gặp cô và đối diện một .
Chuyện gì cũng đến hồi kết, nếu như Hạ Hạ chẳng thể tha thứ và buộc Như Ý đền tội thì sẽ chịu sự trừng phạt cùng yêu, để cho lòng cô bình yên thanh thản. Một đời dài, cô mãi ám ảnh bởi những lầm trong quá khứ.
- Như Ý, ngày mai đưa em gặp Du Thi Hạ. Em yên tâm, dù là thiên đường địa ngục, vẫn sẽ luôn đồng hành cùng em.