Bàn tay Vỹ Đình siết chặt, ánh mắt sâu thẳm vẫn xoáy Thủy Nguyệt. Anh ngờ cô chính là tình trong mộng của Alex. Cô xinh , tinh tế như , khó trách nhiều kẻ lòng, đến cả bản cũng lún lầy vũng tình lối thoát còn gì. Chỉ là, cô tình cảm đó với bất kỳ đàn ông nào khác, dẫu cho cô yêu thì cũng đừng yêu ai cả.
- Phải, là . - Thủy Nguyệt cúi đầu, đáp gọn.
- Hãy để ôm cô một cho quá cố.
Dứt lời, Lisa tiến tới, ôm lấy Thủy Nguyệt và liên tục lời xin vì trót nghi ngờ cô. Mãi đến khi Tuấn Kiệt lên tiếng thông báo sắp tới giờ cắt băng khai mạc thì Lisa mới buông tay, lau vội dòng nước mắt.
- Mọi thể xuống hội trường ? Tôi chuyện riêng với cô một lát.
Vỹ Đình và David Macron cùng gật đầu nhanh chóng bước ngoài, Tuấn Kiệt cũng theo bén gót.
- Phía Vương Nhược ? - Vỹ Đình nhỏ giọng hỏi.
- Vẫn thông tin gì ạ, trợ lý Diệp đang ở phòng kỹ thuật kiểm tra các đoạn ghi hình. - Tuấn Kiệt đáp vội.
Lúc xuống hội trường thấy Vương Nhược chỉnh tề đó, Vỹ Đình chút ngạc nhiên nhưng vẫn hỏi, cứ tưởng phó tổng đang truy lùng tên cướp.
Khi nghi thức cắt băng khai mạc kết thúc, Vương Nhược nhanh chóng len lỏi qua dòng đông đúc tới khu bán nguyên liệu các loại đá quý, đến mặt Từ Lưu Ly và đưa chiếc hoa tai cho cô xem.
- Tôi nhặt nó gần khu vực cầu thang, chỗ chiếc nhấn khẩn phát tín hiệu báo cháy. Mau theo .
Từ Lưu Ly tái xanh mặt mày, kịp gì tóm lấy tay và kéo tận phía khu nhà kho. Vỹ Đình trông thấy liền lập tức bám theo, chẳng hiểu Vương Nhược đang làm gì nữa, kim cương mất lo tìm mà xách hoa tai tán tỉnh nhân viên cũ.
Vừa nhà kho, Từ Lưu Ly Vương Nhược xô cho một cái ngã nhào xuống sàn. Cô thấy đôi mắt ánh lên nét sắc lẹm, cơ hồ như g.i.ế.c .
- Viên kim cương đang ở ? – Vương Nhược gằn giọng hỏi.
- Tôi hiểu gì, kim cương nào chứ? – Cô cố giữ bình tĩnh, gân cổ lên mà gào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-219-bi-mat-nam-xua-1.html.]
- Cô hiểu ? Vậy để cảnh sát bế cô lên đồn .
Dứt lời, Vương Nhược rút chiếc điện thoại dượm bước toan trở , Từ Lưu Ly vội vàng bò theo kéo chân .
- Đừng mà Vương Nhược, thể báo cảnh sát.
- Không thể? – Vương Nhược đầu cô, nhếch miệng hỏi.
- Nếu báo cảnh sát thì sẽ công khai với truyền thông chuyện Hoàng Như Ý hãm hại công ty Thịnh Thế khiến cho tên Văn Phong nào đó tai nạn…
- Từ Lưu Ly, cô đang lung tung gì thế hả?
Tuy Vương Nhược giận dữ trông đáng sợ nhưng Từ Lưu Ly vẫn nhận đang lo lắng. Cô cố lấy hết sức bình tĩnh, mỉm lên.
- Tôi lung tung, là chính tai chuyện từ và Lộ thiên vương đấy chứ, xem, cái tên Văn Phong nếu thì để yên nhỉ?
- Những gì cô là thật ?
Tiếng trầm trầm của Vỹ Đình bất ngờ vang lên khiến cả Từ Lưu Ly và Vương Nhược đều giật phía cửa. Vương Nhược thấy chiếc điện thoại tay Vỹ Đình đang đặt bên tai thì lo đến độ trở nên lắp bắp.
- Vỹ Đình, em… em đang chuyện với ai hả?
- Với Hoàng Như Ý. - Vỹ Đình hạ tay xuống, ngắt luôn cuộc gọi lưng chừng.
Vương Nhược vội vàng nhấn gọi cho Như Ý nhưng bên liên tục bắt máy. Linh tính chuyện chẳng lành, gấp gáp sang Vỹ Đình.
- Chuyện ở đây giao cho em. Mọi việc sẽ giải thích .
Nói , Vương Nhược tức tốc chạy bãi đỗ xe. Căn nhà kho vắng vẻ lúc chỉ còn hai . Từ Lưu Ly cảm nhận luồng khí lạnh đang bủa vây lấy , uy lực từ đàn ông quá lớn khiến cô sợ hãi tột độ, bất giác lùi về phía , đôi chân run rẩy trụ vững nữa ngã xuống sàn.
- Bảo đồng bọn của cô mang Sancy trả thì sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Và đừng bao giờ tiết lộ chuyện năm xưa với báo giới, nếu , hậu quả cô cũng đoán đó.