Buổi chụp hình quảng cáo cho bộ sưu tập thời trang mùa hè kết thúc lúc sáu giờ chiều. Tuy trang điểm cầu kỳ và váy áo đều hết sức đơn giản nhưng nàng Tịch Minh Nguyệt của Minh Nguyệt Quang vẫn khiến đối diện thể rời mắt.
Vương Nhược rõ ưu thế ngoại hình của Như Ý nên hướng dẫn cô tạo dáng với những tư thế độc đáo và kém phần khiêu khích, phô trọn đôi chân thon dài thẳng tắp.
Khoảng thời gian , nhận thấy cô dường như cố ý tránh né , luôn lấy lý do quá bận rộn với các hoạt động và cần tận dụng thời gian rảnh để nghỉ ngơi. Vậy nên, quyết định sắp xếp công việc, đích thực hiện bộ ảnh kỳ .
- Cảm ơn , vất vả .
Như Ý cúi đầu chào tạm biệt những nhân viên trong ê kíp. Khi bắt gặp ánh mắt Vương Nhược, cô liền giả vờ làm rơi đồ, cúi xuống nhặt để tránh ánh của . lúc mới bước tới cửa liền chặn .
- Đi dùng cơm tối cùng luôn nhé, với Chu Hồng cần tới đón em, sẽ đưa em về.
- Vương Nhược, em cảm thấy mệt.
- Bây giờ, đến mời em dùng cơm cũng khó khăn ?
- À. Không , thôi.
Lúc đôi nam nữ tiến đến thang máy thì chạm mặt Diệp Trân. Cô trợ lý khẽ cúi chào cùng họ bước . Chuyện cô và Lộ Tinh Văn chấp nhận quen , cô vẫn kế hoạch sẽ cho Vương Nhược .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-205-em-vui-anh-sau-1.html.]
Phần Lộ Tinh Văn, khi trở thành phố, chịu ghé nhà mà lết ở nhà Diệp Trân. Nói cứ ì làm nũng nên cô đành chịu, quẳng cho chùm chìa khóa dự phòng dặn khi nào thì khóa cửa giúp . Kết quả là hơn sáu giờ tối, cô về vẫn thấy lăn long lốc trong nhà.
Vì hợp đồng giữa Lộ Tinh Văn với Thịnh Vũ vẫn đang trong thời hạn nên cả hai cũng ngại tung tăng đường, sợ quần chúng thích ăn dưa phát hiện mất công ồn ào, ầm ĩ và tốn tiền ém tin nên dù mệt, Diệp Trân vẫn nấu cơm cho ăn chứ dám theo ngoài dùng bữa.
- Tinh Văn, nếu như buồn chuyện gì thì cũng đừng ngoài uống rượu nhé. – Cô gọt trái cây .
- Có em vui hết, còn gì để buồn nữa chứ. mà… em đang lo lắng điều gì?
Diệp Trân cúi xuống, khẽ lắc đầu. Chuyện giữa Từ Lưu Ly và Vương Nhược cô từng kể qua, cũng vì một phút say xỉn mà thành nông nỗi. Cô lo Lộ Tinh Văn giống của , buồn buồn uống gà hóa cuốc, gieo giống lung tung. Một theo chủ nghĩa hảo như cô tuyệt nhiên chấp nhận điều cho dù yêu nhiều cách mấy chăng nữa.
- Diệp Trân, nếu như thật sự lúc buồn, sẽ cho em , em cũng hãy an ủi nhé.
Lộ Tinh Văn dụi đầu vai Diệp Trân, nũng nịu. Cô buông con d.a.o xuống, đưa tay vòng lên ôm lấy đầu , khẽ mỉm . Nếu như tâm sự gì cũng thể san sẻ với yêu thì nào dùng tới bia rượu giải sầu chứ.
- Lộ thiên vương đổi cách xưng hô nhanh như thấy ngượng miệng ? – Diệp Trân hỏi .
- Không . Hay là vẫn gọi em bằng chị nhé. Chị ơi, yêu chị.
- Nói linh tinh.
Cô buông tay, đẩy Lộ Tinh Văn , đưa mắt lườm một cái rõ sắc bén. Ví như lúc , thấy cô như sẽ sợ mất mật nhưng bây giờ khác, tiếp tục nhào đến, dựa cô như kẻ xương, bắt cô đút trái cây cho ăn. Diệp Trân thoáng chút hối hận, ách giữa đàng quàng cổ, đèo bồng thêm chi một đứa trẻ để hầu hạ chăm bẵm.