chín giờ sáng, buổi ký kết chuyển nhượng bộ bất động sản của Hoàng Hải cho Thịnh Vũ kết thúc suôn sẻ. Như Ý Vỹ Đình, khẽ mỉm , cô thấy lòng ấm áp khi bản đang trôi giữa dòng lũ thì vươn tay giúp đỡ.
- Cám ơn , Vỹ Đình. – Như Ý cảm kích cất lời.
- Anh thấy lợi thì mua thôi, em cần ơn . Số tiền còn sẽ chuyển hai tuần nữa, giá trị lớn, phía ngân hàng thu xếp liền .
Dứt lời, Vỹ Đình bước khỏi phòng họp. Như Ý hụt hẫng dõi theo, vẫn luôn lạnh nhạt như , cho dẫu con gái biến mất khỏi thế gian thì mãi mãi cũng chẳng ngó ngàng gì đến cô, dù với tư cách là một dự cũng .
Rời Thịnh Vũ, Vương Nhược cùng Chu Hồng đưa Như Ý về nhà. Lưu Diễm chờ sẵn từ lâu, trông thấy ba bước liền bật dậy.
- Tôi trợ lý của ba cô căn nhà trong danh sách các tài sản chuyển nhượng.
- .
- Vậy mau ký giấy sang tên cho , mảnh đất phía Nam cô đẩy thì nên đưa căn nhà cho mới , dù sống ở đây cũng quen .
- Dì Lưu, nếu dì tiếp tục ở đây thì ý kiến, nhưng giấy tờ thể sang tên cho dì , đây là nhà của họ Hoàng nên giữ .
- Cái con , mày định cho tao mà gì trong tay ? Công sức bao nhiêu năm tao chăm sóc ba mày mà mày dám phủi ơn hả?
Chu Hồng bước đến, đặt xấp giấy tờ xuống bàn, nhỏ giọng bảo Lưu Diễm mở xem. Cầm tờ giấy tay, Lưu Diễm nghiến răng nghiến lợi ấm ức, định lao qua phía Như Ý thì Vương Nhược nhanh chân chặn ngang mặt.
- Mảnh đất ở tỉnh D và tiền đó là tất cả những gì cô thể cho bà, nếu bà cần thì cứ trả .
- Trả ? Mơ ? Ít cũng lấy, lấy ăn cho giòn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-175-ke-hoach-nhieu-chuyen-1.html.]
Nói , Lưu Diễm hậm hực bỏ chạy trong phòng. Như Ý cúi đầu buồn bã, để Vương Nhược chứng kiến cảnh khiến cô hổ, nhưng nếu chắc gì Lưu Diễm để yên, dù thể đòi thêm thì bà cũng sẽ nhảy đến và cào cấu cô làm loạn cho hả cơn giận.
Chờ cho Lưu Diễm kéo va li rời khỏi căn biệt thự, Vương Nhược mới chào tạm biệt gấp gáp trở công ty. Lúc ngang qua phòng Kiến Quốc, thấy Tuấn Kiệt đang tần ngần bên ngoài nhưng vì vội quá nên cũng chẳng hỏi, thẳng về phòng luôn.
Tần Vy An khỏi phòng Kiến Quốc thì thấy Tuấn Kiệt, cô kịp chào tóm lấy tay lôi một mạch xuống góc cầu thang, trông bộ dạng cứ như trai mới lớn, gãi đầu gãi tai, ngó nghiêng qua .
- Sao thế trợ lý Trương? – Tần Vy An ngạc nhiên hỏi .
- À… trợ lý Tần, cô… cô cho nhờ một chút. – Tuấn Kiệt ngập ngừng cất lời.
- Anh , đừng ngại.
Hắn ậm ừ một hồi đem chuyện kể rõ ngọn ngành. Số là tối nay, định cầu hôn Hà Mỹ Đình nhưng khổ nỗi Kiến Quốc đột nhiên sảng hậu, bắt tan làm tiếp khách cùng. Hắn tâm trạng của tổng và phó tổng đều đang nên chẳng dám ho he, đành nhờ Tần Vy An cứu giúp.
Trông bộ dáng đáng thương của , Tần Vy An chẳng đành lòng ngó lơ nên gật đầu đồng ý. Thầm nghĩ trong công ty từ xuống quá nhiều mối tình ngang trái, đổ vỡ nên thể giúp ai thành đôi hạnh phúc thì nên giúp.
Vì Tần Vy An bao lâu nhảy vô nên Kiến Quốc chút ngạc nhiên, mắt thò lõ cô.
- Sao? Lại quên gì ?
- Không . Lâm phó tổng , tối nay đưa theo tiếp khách nhé.
- Con gái nên hạn chế uống rượu bia, Tuấn Kiệt với là .
- Để , đừng làm lỡ đại sự của khác chứ.
- Là ý gì? - Kiến Quốc buông cây tay, ngả lưng ghế, nghếch mặt.