Khuôn viên bệnh viện buổi sáng ngập trong sắc hoa rực rỡ và những hàng cây xanh mướt tỏa bóng mát dọc theo các lối . Diệp Trân từ từ đẩy xe lăn, đưa Vương Nhược dạo quanh một vòng dừng bóng râm. Không khí trong lành khiến cả hai cảm giác vô cùng dễ chịu và thoải mái.
Phía tầng năm của bệnh viện, Lộ Tinh Văn cũng đến, khi ngó khắp phòng chẳng thấy Vương Nhược , liền lấy điện thoại gọi. Tối hôm qua, biểu diễn xong, mệt rã rời nên sáng sớm mới trở về. Vừa tới nhà thì Vương Nhược gọi báo tin thương, đang viện, nhờ đến phòng tối lấy ảnh cưới mang một thể vì Vỹ Đình nóng lòng xem.
- Anh ở ? – Hắn hỏi.
- Anh đang ở khuôn viên phía , em xuống đưa lên , để Diệp Trân còn về công ty nữa. – Vương Nhược dịu giọng .
Nhác trông thấy Lộ Tinh Văn, Diệp Trân vội vàng lên, ánh mắt đôi bên chạm trong khoảnh khắc. Hắn đưa phong thư ảnh cưới của Vỹ Đình và Thủy Nguyệt cho cô bước đến cạnh Vương Nhược, xe đẩy trở . Biểu cảm mặt của Lộ Tinh Văn khiến Diệp Trân quen chút nào, thậm chí còn chẳng buồn chào hỏi.
Cũng vì bận làm vẻ lạnh lùng với cô mà đẩy xe lộn đường, vì bên , sang bên trái, đó là con đường dẫn đến hồ sen, dốc. Vương Nhược kịp thì Diệp Trân vội lên tiếng gọi khiến giật , vuột tay. Thế là Vương Nhược trong phút chốc biến thành vận động viên đua xe lăn thứ thiệt, mặc dù hề giải.
Cả Lộ Tinh Văn và Diệp Trân đều hốt hoảng đuổi theo. Hắn la í ới bảo phanh . lúc mà Vương Nhược cái phanh mới lạ, hỏi phanh xe thì còn chứ đó giờ lái xe lăn .
Chiếc xe lao nhanh vùn vụt. Lộ Tinh Văn nhắm chừng sắp tiếp cận liền phóng đến chụp cho kịp. vì vẫn đang theo đà xuống dốc nên xoạc chân để lấy thế giữ .
Diệp Trân một phen hú hồn, còn Lộ Tinh Văn pha cản phá ngầu lòi đó thì khó khăn lắm mới khép chân . Tuy cũng học võ nhưng động tác ban nãy vội vàng quá, đ.â.m sai kỹ thuật khiến các cơ đau.
Lúc , trong phòng bệnh mà Vương Nhược đang , Từ Lưu Ly cũng đẩy cửa bước , điệu đà trong chiếc váy màu xanh nhạt. Cô đưa mắt đảo xung quanh, nghĩ chắc kiểm tra, chụp chiếu gì đó nên nhà vệ sinh săm soi nhan sắc. Tuy Vương Nhược phá hỏng kế hoạch của cô nhưng khiến cô chút cảm động vì xả bảo vệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-phong-van/chuong-129-benh-vien-thanh-pho-1.html.]
Qua hết gần mười phút thì Lộ Tinh Văn đưa Vương Nhược . Sau khi dìu lên giường, đến chéo mẩy ghế. Thấy mặt mày tăm tối, nheo mắt, thấp giọng hỏi.
- Chuyện gì nữa?
- Anh vì Như Ý mà khiến thương ?
- Em gì ? Anh chỉ bảo vệ nghệ sĩ của thôi.
- Anh lừa ai chứ? Anh chỉ lo cô antifan ném đá thôi. Anh , con độc ác đó xứng để hy sinh . Cũng vì cô hãm hại Thịnh Thế mới khiến Văn Phong tai nạn thảm thương như đấy, may là còn sống, em thật cho …
- Đủ Tinh Văn. – Vương Nhược nghiêm giọng.
Hắn liền hậm hực bật dậy, nhưng mới lưng thì y tá đến, bảo nhà đưa bệnh nhân kiểm tra . Hắn đưa mắt , thương tức, chẳng hiểu Như Ý bỏ bùa mê thuốc lú gì mà cứ chăm chăm bảo vệ.
Từ Lưu Ly từ nãy đến giờ khấn vái liên tục trong nhà vệ sinh, mong cho hai đó ngoài để cô còn trốn nữa. Chuyện bí mật cô lỡ , nếu như họ phát hiện thì sẽ làm đây.
Canh chừng thứ yên ắng, Từ Lưu Ly mới len lén trông , khi xác định còn ai, cô nhanh chóng vụt chạy khỏi phòng. Lúc , cô thật vệt đen trong quá khứ của Như Ý khui , chỉ cần cho tiền một đám bảo họ rêu rao nghi vấn mạng là , đoán chừng tên Văn Phong gì đấy khi tin ắt sẽ chẳng để yên , mất công ty và gần mất luôn mạng sống thì ai mà hận chứ.
suy nghĩ , Từ Lưu Ly quyết định giữ bí mật . Xem bộ Vương Nhược lo sợ chuyện phát hiện , chi bằng đợi thời cơ thích hợp dùng nó làm thỏa thuận trao đổi gì đó lợi cho bản sẽ hơn. Cô thoáng thất vọng khi Vương Nhược hy sinh chẳng vì mà là vì Như Ý.
Vì vội vàng quá nên khi giữa hành lang, Từ Lưu Ly suýt chút va Vỹ Đình, cũng may cô bịt mặt còn thì đang vội thăm , chẳng để tâm nên nhận .