12
Cònc hưa cho thời gian để xác minh chuyẹn .
Anh trai lấy lý do "trình độ toán học của tụt xuống mức độ tiểu học" để đổ gánh nặng kèm môn toán cao cấp nên vai Trần Nhược Lễ.
Học một kèm một, kèm cặp bởi một học bá, vô tình khi giải thích vấn đề rút ngắn cách khiến cả hai nhận .
Nhìn xuống, thấy rõ bàn tay khớp xương rõ ràng của .
Nhìn lên, thấy dáng vẻ cao ráo của , góc mặt , sống mũi cao.
Đây chẳng khác nầo cảnh phim thanh xuân vườn trường!
Tuy nhiên, suy nghĩ thì đẽ mà thực tế như một cú vả.
Tất cả những gì nhận là một giáo viên dạy toán nghiêm khắc.
Tôi sinh năng khiếu vầ các con , yếu môn từ khi sinh !!
Tôi thể đạt 146 điểm ở môn tiếng , còn toán thì... bằng 1 phần.
Chưa hết.
Việc kèm môn toán nâng cao chỉ là bổ sung kiến thức mà còn là đắp nền tảng.
Thư viện, quán cà phê, cửa hàng bánh ngọt, chúng thể thấy đang học ở bất cứ .
Thế mà khi nhai gãy chiếc nắp bút thứ tám,
Toán Cao cấp vẫn chẳng chút tiến triển nào.
Nhìn bài kiểm tra vẫn vòng tròn đỏ chói, buồn hổ.
Dù gì cũng ai trông như một con ngốc mặt thích cả.
Nhìn khuôn mặt lạnh như tiền của “thầy Trần”, mím môi:
“Em chịu học , chỉ là não em hình như gen hiểu Toán .”
“Anh dạy em vất vả lắm ?
Hay là… thôi đừng dạy nữa, còn làm thí nghiệm mà.”
Tôi áy náy, liếc mắt thì thấy Trần Nhượng Lễ đang cúi đầu nghịch điện thoại.
Ánh mắt rũ xuống, biểu cảm khó đoán.
Tôi thở dài một tiếng:
“Trần Nhượng Lễ, đang giận ?
Anh đừng giận, em mời uống cà phê ?”
“…Thôi uống cà phê nữa, ăn bánh ngọt nha?”
Anh giơ điện thoại lên cho xem, màn hình hiện rõ đơn hàng đặt xong.
Bánh ngọt.
Hả?
Tôi ngơ ngác , thong thả :
“Ôn thi cần đường để suy ngĩ hơn.”
“Ăn , bổ sung năng lượng.”
Chao ôi.
Cái vẻ dịu dàng cũng quá mức .
Hiền như một… con heo ngốc.
13
Tôi lập tức đăng bài cầu cứu mạng xã hội bằng tài khoản phụ:
【Bị cho là thiểu năng, còn cơ hội ?】
Tài khoản lúc lập vốn chỉ để làm nhật ký linh tinh.
Nội dung vụn vặt, chuyện vặt vãnh thường ngày.
Ví dụ như:
Lại cãi với trai.
Hôm nay sương rơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-mua-he-cua-chu-buom-nho/chuong-7.html.]
Con mèo bên đường cứ meo meo kêu.
Đồ nướng hôm nay ngon, thử …
Không ngờ sáng nay thành nơi cầu cứu.
Phần bình luận lời thẳng thừng:
【Không cửa, chắc còn mắc chứng “chán ghét ngu ngốc” nữa kìa.】
【Thật đấy, dù cỡ nào, cũng thể yêu mãi một kẻ ngốc nghếch .】
【Chủ thớt hỏi câu thì chắc là đáp án .】
Aaaa những lời ác ý ! Quá tàn nhẫn !
Không trách xưa “lời chân thành gai tai”.
giữa hàng nghìn bình luận như thế, vẫn thấy hai dòng an ủi:
Một bạn dễ thương bình luận:
【Đừng bình luận, họ quá nghiêm khắc . Họ từng yêu ai ? Nam thần thương cô gái ngốc nghếch thì ? Rất ngọt mờ ám, cứ thế mà tiếp tục !】
Một bạn khác cũng tiếp lời:
【Chị em , cửa đấy! Có cửa!】
Và còn nhận cả tin nhắn riêng.
Chị em đó tha thiết hỏi rõ tình huống, bảo kể cụ thể xem tình hình giữa và crush .
Cứ như cô như quân sư tình yêu, cũng kể tóm tắt tình huống giữa và Trần Nhượng Lễ.
Qua màn hình cũng thể cảm nhận sự vui mừng từ đối phương:
【Trời ơi giống ghê! Crush của cũng là nghiên cứu sinh, còn học ở Đại học Châu Thành!
Một trong những trụ cột tương lai của đất nước hốt về tay .】
Quá trùng hợp luôn!
@Nhật ký của bươm bướm: [ Crush của cũng là một sinh viên nghiệp Đại học Châu Thành.]
@Thượng Gia Hạo: [Chị em, chúng nhất định duyên! thây ảnh đăng tài khoản, tòa nhà quen lắm. Cậu ở gần Đại học Châu Thành ? Tôi học Đại học Sư phjam Châu Thành. Tối nay thời gian rảnh ăn tối với ?]
Lại còn là bạn học nữa!
Tôi chụp ngay ảnh màn hình mã QR WeChat và gửi cho chị em mới .
Nửa phút ---
Cửa ký túc xá đạp tung.
Sở Giai vội vã chạy , tay cầm điện thoại.
Màn hình vẫn hiện đúng giao diện WeChat của .
Cô hít một thật sâu:
“Ứng Duyệt! Khai thật cho chị!”
Cô bóp má , đau đến rớt nước mắt:
“Một gương mặt thế mà chơi trò yêu đơn phương hả?”
“Thằng nhóc nào dụ dỗ hồn bay mất thế!?”
Tôi dám giấu nữa:
“Trần Nhượng Lễ.”
Cô khựng một giây, đó liền đổi giọng:
“Ừm… đúng là mất chút công sức và chiến lược đó.”
Khi kể hết chuyện cho cô bạn thì trời khuya.
Sở Giai như thể ma nhập.
"Cục cưng, ý của là dùng con ch.ó béo để dẫn dụ sự chú ý của Trần Nhược Lễ ?Haha, tiến triến đến ?"
Tôi cảm thấy buồn rười rượi khi .
Từ khi quyết định theo đuổi Trần Nhược Lễ, làm nhiều việc.
Cho đến bây giờ...